Đại quản sự nhận lấy, xem xét một lát rồi quay đầu nhìn Đỗ Như Phong, cười ha hả:
"Ngươi còn nói Tư Thần tướng quân thích hắn, gần gũi hắn, ta thấy là nó đang tìm cơ hội vu oan hãm hại hắn thì có! Thiếu chút nữa là hại chết hắn rồi. Nhưng cũng may nó không làm quá tuyệt, vào thời khắc mấu chốt đã cứu hắn một mạng."
Đỗ Như Phong cũng cười nói:
"Thì ra là thế. Trước đây ta cứ thắc mắc tại sao Đại tướng quân lại có biểu hiện như vậy, hóa ra tất cả là vì hôm nay." Hắn dừng lại một chút rồi nói: "Bây giờ sự thật đã rõ ràng, việc mất linh quả không liên quan đến tạp dịch trộm cắp, chỉ là Đại tướng quân nhất thời cao hứng ăn một quả. Đại quản sự, ngài xem Dương Khai này. . ."
Đại quản sự phất tay, hai đệ tử Thất Xảo vừa bước ra lập tức lui về.
Trải qua chuyện này, Đại quản sự dường như cũng không còn hứng thú ở lại, ông ta xoay người nói: "Đi xem nơi khác thôi." Chắp tay sau lưng, ông ta lững thững bay đi.
Một đám người tiền hô hậu ủng đi theo. Trước khi đi, Đỗ Như Phong liếc nhìn Dương Khai, lặng lẽ truyền âm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play