Ngụy sư huynh sững sờ, không phải A Duẩn bị ai bắt nạt, mà là ngôi nhà đó đã không còn. Trong nháy mắt, vẻ mặt lão cũng trở nên ảm đạm, vỗ vỗ đầu A Duẩn:
"Sau này, nơi nào có Ngụy mỗ ta, nơi đó chính là nhà của ngươi!"
A Duẩn lập tức vùi đầu vào lòng lão, oa oa khóc lớn.
Chứng kiến cảnh này, Dương Khai không khỏi xúc động. Tình hình Tinh Giới bây giờ cũng chẳng mấy lạc quan. Sau khi bị Mạc Thắng giày vò, cả Tinh Giới đã trở nên tan hoang, chỉ có Thế Giới Thụ mới có thể chữa lành. Nếu mình không tìm được Thế Giới Thụ thì sao? Vậy sau này Tinh Giới có bị hủy diệt hoàn toàn như quê hương của A Duẩn không?
Đến lúc đó, sẽ có bao nhiêu người phải lưu lạc khắp nơi. Điều này càng làm hắn thêm quyết tâm phải tìm được Thế Giới Thụ, trở về chữa trị Tinh Giới.
A Duẩn khóc một hồi, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, sắc mặt đỏ bừng từ trong ngực Ngụy sư huynh đi ra, vô cùng ngượng ngùng. Vừa rồi tâm tình mất kiểm soát, chủ yếu là vì suốt chặng đường đã trải qua bao nhiêu hiểm nguy, vất vả lắm mới gặp được người cuối cùng đến từ cùng một thế giới với mình, nên cảm xúc có chút khó kiềm chế. Bây giờ bình tĩnh lại thì cảm thấy vô cùng xấu hổ. . .
Ngụy sư huynh cười ha hả, đưa tay vỗ đầu A Duẩn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT