Y muốn mượn dao giết người, mình đương nhiên không thể để y toại nguyện, liền nói:
"Hạng huynh à, chuyện này ta cũng hết cách, ta vô tội mà. Vừa rồi bị Chu quản sự lôi đến đây, ta hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra. Nhưng Chu quản sự đã quyết định rồi, muốn y thay đổi ý định e là không thể. Hay là thế này, mảnh đất này cứ coi như ta giúp ngươi chăm sóc, nếu có lợi lộc hay công lao gì, tất cả đều tính cho ngươi, thế nào?"
"Không thế nào cả!" Hạng Dũng nước bọt bay tứ tung: "Mảnh đất phong thủy bảo địa của lão tử, ngươi có cho bao nhiêu lợi lộc cũng không đổi."
Dương Khai suýt bị nghẹn chết, vườn trái cây mà cũng có cái gọi là phong thủy bảo địa sao? Ở đâu chẳng giống nhau, chẳng qua là vấn đề lớn nhỏ mà thôi.
"Thu nhập từ mảnh đất kia của ta cũng thuộc về ngươi!" Dương Khai bổ sung.
Hạng Dũng vung bàn tay to như quạt hương bồ, suýt nữa quét vào mặt Dương Khai:
"Lão tử đã nói, cho bao nhiêu lợi lộc cũng không đổi, ngươi mau đi giải quyết cho ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT