Chu Chính lạnh mặt nhận lấy Không Gian Giới, thần niệm đảo qua, phát hiện bên trong chỉ có vỏn vẹn hai mươi viên Khai Thiên Đan, hừ lạnh một tiếng, ném Không Gian Giới xuống đất, phất tay áo nói:
"Không vất vả, đi đây!"
Nếu là bình thường, được hai mươi viên này hiếu kính, Chu Chính cũng sẽ vui vẻ nhận lấy. Nhưng hôm nay thì khác, so với phần thưởng mà Dương Khai nhận được, hai mươi viên Khai Thiên Đan này có là gì? Quả thực chỉ là chút lợi lộc cỏn con.
"Chu quản sự, Chu quản sự. . ." Lão Phương vội vàng nhặt Không Gian Giới đuổi theo.
Một lúc lâu sau, lão mới thở dài quay về, nhìn thần sắc của lão, hiển nhiên là mọi việc không thuận lợi.
Vừa quay về, lão lại thấy Dương Khai đang cầm chiếc Không Gian Giới tra xét Khai Thiên Đan bên trong, cười đến miệng sắp rách đến mang tai. Lão Phương tức không có chỗ xả, chỉ vào hắn nói:
"Ngươi nói xem, vô duyên vô cớ đắc tội hắn làm gì, vừa rồi chia cho hắn chút lợi lộc là được rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play