Cũng không biết qua bao lâu, trong đại điện, ba người ngửa mặt nằm trên nền đất lạnh lẽo, ai nấy đều xoa cái bụng tròn vo, vẻ mặt thỏa mãn. Cái nồi đen lớn đã trống không, không còn sót lại một giọt nước canh nào.
Cửu Phượng đột nhiên mở miệng:
"Tiểu tử, các Đại Đế để ngươi đến Ma Vực, vốn là có ý để ngươi tiếp dẫn pháp thuế của Minh Nguyệt đại nhân. Thiên Xu đại nhân cũng đã sớm liệu được Minh Nguyệt đại nhân ở Ma Vực cửu tử nhất sinh, nên ngươi không cần phải tự trách gì cả. Người đã mất rồi, ngươi bây giờ cũng coi như đã kế thừa phần cơ duyên trên người Minh Nguyệt đại nhân, càng không thể lơ là, phải dũng cảm tiến về phía trước, mới không phụ lòng kỳ vọng của ngài ấy."
"Lời dạy của tiền bối, tiểu tử khắc ghi trong lòng."
Cửu Phượng cười mắng:
"Dạy bảo cái gì, nghĩ thông hay không là chuyện của ngươi. Chỉ là bây giờ ngươi đã có được phần cơ duyên đó, thì tuyệt đối không được lãng phí, nếu không, người ngươi có lỗi chính là bản thân ngươi."
Dương Khai khẽ gật đầu, mở miệng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play