Dương Khai thậm chí còn nghi ngờ Quy Nhất Oa này vốn là dị bảo được luyện chế ra để hầm thịt. Nếu không, tại sao không có bất kỳ gia vị nào mà món hầm lại có thể ngon đến thế?
Vị tiền bối luyện chế ra thứ này, tuyệt đối cũng là một kẻ sành ăn giống như Lâm Vận Nhi.
"Tiểu tử, đồ tốt thì phải từ từ thưởng thức, ngươi nên biết kính già yêu trẻ mới phải."
Cửu Phượng vừa ăn ngấu nghiến, miệng đầy dầu mỡ, vừa liếc mắt răn dạy Dương Khai.
Dương Khai cũng không ngẩng đầu, miệng ngậm đầy đồ ăn, nói ú ớ:
"Ta tuy gọi người một tiếng tiền bối, nhưng tiền bối lại chẳng già chút nào, đang độ tuổi xuân sắc, phong hoa tuyệt đại, cần gì ta phải kính già yêu trẻ. Tiền bối nói vậy, chẳng phải là quá xem thường mình rồi sao."
Món hầm từ Quy Nhất Oa quả nhiên phi thường, thịt mềm mượt, béo mà không ngấy, tan ngay trong miệng. Điều quý giá nhất là toàn bộ tinh hoa trong thịt đều được giải phóng ra ngoài. Thứ ăn vào miệng này đâu phải là thịt, mà quả thực là vật đại bổ, có lợi ích to lớn cho việc tu hành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT