Bởi vì ngay thời điểm mấy người cãi nhau, thân hình Dương Khai đã nhoáng một cái, đi thẳng tới trên đài cao kia, đưa tay đánh vào một quầng sáng cấm chế trên đó.
- Thật can đảm! Lại dám làm càn như thế! La Nguyên quát một tiếng, cũng hai chân dùng một chút lực, chạy như bay ra.
Những người khác thấy vậy, đâu còn do dự, rối rít thi triển thân pháp đuổi theo, e sợ chậm thua người khác một bước.
Bất quá... lúc Lam Huân bảo Tiêu Thần lấy cái khiên Ngụy Đế Bảo kia, mọi người đều đã tính toán nên tranh đoạt bảo vật nào. Dù sao còn dư lại bốn bảo vật tác dụng khác nhau, ý thích của mọi người cũng không giống nhau.
Cho nên lần này sáu người phóng vọt đến trên đài cao, lựa chọn mục tiêu cũng hoàn toàn khác nhau.
Mục tiêu của Dương Khai là hạt châu màu đỏ lửa mà ngay cả Lam Huân đều không nhận ra, không biết sử dụng kia.
Nguyên nhân hắn lựa chọn vật này cũng không phải bởi vì nhận ra nó, mà bởi vì một câu nói của Trương Nhược Tích trước đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT