Hạ Hà đẩy Trình Hiên, thấy hắn không có phản ứng, vội nói: "Trình đại ca say rồi, hay là ta đỡ hắn đi nghỉ trước." Trong mắt ả lộ rõ vẻ háo hức, vừa đứng dậy, cũng ngã xuống đất. "Đầu, choáng quá."
Những người trong sân lần lượt ngã xuống, ngay cả Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành cũng ôm đầu, lắc mạnh mấy cái rồi gục xuống bàn bất tỉnh.
"Ngu ngốc." Ôn Thính Vân ném ly rượu sang một bên, cười đắc ý. Cứ tưởng đôi vợ chồng này lợi hại thế nào, hóa ra cũng chỉ là hai con ma men, chẳng phải đã trúng kế của hắn rồi sao.
"Chỉ một chút rượu sữa ngựa đã khiến các ngươi mất cảnh giác. Chẳng lẽ các ngươi không biết trên đời này có thứ gọi là bầu rượu uyên ương sao?" Ôn Thính Vân cầm bầu rượu trong tay, đây là thứ hắn đã bỏ ra một cái giá rất đắt để có được. Trên nắp bầu có hai nút, nhấn nút màu đỏ thì rượu không có độc, nhấn nút màu xanh thì rượu đổ ra sẽ có thuốc mê.
Lúc rót rượu cho họ, Ôn Thính Vân luôn nhấn nút màu xanh. Còn lúc rót cho mình, hắn lại chuyển sang nút màu đỏ. Đó là lý do vì sao hắn cũng uống rượu sữa ngựa mà không hề hấn gì.
"Đại nhân, bây giờ phải làm sao?"
"Ném hai kẻ không quan trọng này vào phòng củi." Ôn Thính Vân ghét bỏ nhìn Trình Hiên và Hạ Hà. Hắn đi đến trước mặt Cố Vãn Nguyệt và Tô Cảnh Hành, cẩn thận xác nhận họ đã thực sự trúng thuốc mê, mới đứng thẳng người ra lệnh: "Còn hai người này, lôi chúng vào mật thất, ta muốn tự mình thẩm vấn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT