Tần Mạn Kiều bị nhốt vào Đại Lý Tự, bất cứ ai cũng không được gặp Tần Mạn Kiều, do Hắc Lân Quân tự mình trông coi.
Đêm, Khôn Lận Cung.
Sát thủ tâm phúc của Liêu hoàng hậu, Bích Huân nói: “Vì sao chủ tử muốn cho Tần Mạng Kiều sống thêm ba ngày, nếu hôm nay chủ tử không ra tay, thì chỉ cần mấy câu của quốc sư Thiên Trúc, cũng đủ khiến Tần Mạn Kiều chết không có chỗ chôn. Hoàng thượng xem trọng nhất là quốc vận, tuyệt đối không cho phép có bất kỳ người nào làm hại Đại Chu.”
Liêu hoàng hậu xoay người, đi tới trước bệ cửa sổ, đẩy cửa ra.
Bà ta tươi cười nhìn về phía tòa lầu đối diện, chỉ một ngón tay nói: “Nếu như trong vòng ba ngày này, có một đạo thiên lôi bổ xuống Ngọc Quỳnh Lâu, đánh sập Ngọc Quỳnh Lâu, thì ngươi nói xem hoàng thượng sẽ làm thế nào?”
Bích Huân liếc nhìn Ngọc Quỳnh Lâu, “Ngọc Quỳnh Lâu kia là hoàng hậu kiến tạo cho hoàng hậu Tạ Thị, thờ phụng bài vị của Tạ Thị. Tạ Thị đã chết nhiều năm, hoàng thượng vẫn như cũ nhớ mãi không quên, nếu như trong mấy ngày này, Ngọc Quỳnh Lâu bị thiên lôi đả kích, thì Tần Mạn Kiều chắc chắn phải chết.”
Minh Sùng Đế không tính là hiền quân, nhưng cũng không thể gọi là bạo quân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT