Thân nhân Tần Mạn Kiều từ một bên khác đổ qua, sau khi bọn họ nghe Tần Mạn Kiều nói, liền nhao nhao tiến lên.
Tần Thiên Lễ dẫn đầu nói: “Hoàng thượng, thảo dân cũng nguyện ý cùng muội muội vào thiên lao, nếu như Tần Mạn Kiều là thiên sát cô tinh, vật thì thảo dân chính là ca ca của thiên sát cô tinh, nếu có ngày muội muội bị xử tử, thảo dân nguyện cùng muội muội đi hoàng tuyền.”
“Còn có thần, thảo dân là đệ đệ của thiên sát cô tinh.”
“Từ nhỏ Kiều Kiều đã được nuông chiều, cầu hoàng thượng để thần phụ cùng vào tù, để thần phụ chiếu cố đứa nhỏ này.” Trương Thị nói.
Nguyễn Thị cũng muốn mở lời, Tần Mạn Kiều đã nhanh chóng quá bảo ngưng lại, “Được rồi, nương, ca ca, Hạo đệ, còn cấu mấy vị mợ cùng nhóm biểu ca, đây là quốc sự, Từ Thành gặp nạn đói cùng ôn dịch là hai lần đả kích, Tần gia cùng Trương gia chúng ta nên vì hoàng thượng mà phân ưu, không cần thiết lại để hoàng thượng có thêm gánh nặng. Nếu như mọi người thật sự đau lòng Kiều Kiều, vậy thì hãy trở về Hầu phủ chờ đợi, trong ba ngày này đừng đi đâu cả, hết thảy nhìn ý trời.”
Minh Sùng Đế nghe lời này, trong đôi mắt hơi hơi lóe lên ánh sáng.
Những ngày này, ông để Hắc Lân Quân tra xét không ít tin tức của Tần Mạn Kiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT