Tần Mạn Ca cười khẽ một tiếng, đôi mắt xinh đẹp hiện lên ánh nước, cười khổ: “Nguyên Thanh, đệ không cần gạt ta. Ta không có nhìn thấy vẻ mặt lúc đại ca đệ mất. Nhưng ta biết nhất định là chàng không tốt được đến nơi nào. Người chết trên chiến trường, không có mấy ai đẹp mắt.”
Cổ họng Ngụy Nguyên Thanh đắng chát, muốn nói mấy câu an ủi nàng, nhưng lại phát hiện mình quá đần, ngay cả năng lực sắp xếp ngôn ngữ cũng mất.
“Đã qua nhiều năm như vậy rồi, người không còn nữa, tỷ cũng không cần phải tiếp tục đau lòng như vậy.”
“Ta không đau lòng.” Tần Mạn Ca mỉm cười thản nhiên, cầm lương khô lên cắn một cái.
Lại phát hiện không cắn nỗi.
Lương khô này cứng như đá.
Ngụy Nguyên Thanh thấy vẻ quẫn bách của nàng, lấy một cái bát trên bàn qua, để một miếng lương khô vào trong, lại rót vào nửa bát nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT