“A!”
Khuôn mặt đau đớn tới mức trực tiếp khiến Tần Nguyệt Hề ngất đi.
Chân Sở Nghiêu cũng thu lại, tiếp đó ôm Tần Mạn Kiều, đi như bay vào trong khách sạn.
Hắn đặt Tần Mạn Kiều ở trên giường, Tận Mạn Kiều dùng hai tay che kín mặt và miệng mũi mình, nói: “Điện hạ, ngài mau đi ra.”
Hắn không có nhúc nhích mà ngồi trước mặt nàng, không có ý rời đi.
Tần Mạn Kiều lòng nóng như lửa đốt, đẩy hắn một chút nói: “Không phải ngài nói là còn có việc phải bận rộn sao, ngài đi làm việc trước đi, ta ở chỗ này tạm thời sẽ không sao, còn có, Tần Nguyệt Hề kia trước thì chạy tới Hà Châu, bây giờ lại đến Từ Thành, chắc chắn sẽ không có chuyện tốt gì, ngài nhất định phải phái người nhìn nàng ta thật kỹ, đừng để nàng ta lại chạy ra ngoài gây họa người khác.”
Thân thể nàng lùi ra sau, nâng tay áo thùng thình lên chặn lại nửa gương mặt của mình, chỉ để lộ ra một đôi mắt xinh đẹp.
Mà mắt phải bị máu bắn vào kia, còn có hơi nổi gân hồng.
Thời khắc này sắc mặt Sở Nghiêu cực kỳ khó coi, sát ý nơi đáy mắt hắn cũng không kịp thu lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT