Tần Mạn Kiều chỉ cảm thấy, có một lực mạnh từ phía sau đánh tới, hung hăng đè nàng xuống đất.
Đợi nàng định thần trở lại, bóng dáng quen thuộc kia, đã ngồi trên người nàng, bóp lấy cổ của nàng gào thét: “Tần Mạn Kiều, là ta giết cha mẹ ngươi hay là chém cửu tộc của ngươi, mà ngươi lại muốn hại hài tử của ta như vậy, thai nhi trong bụng ta khó giữ được, ngươi hài lòng chưa, ta hận ngươi, vô cùng hận ngươi, tại sao ngươi lại muốn đuổi tận giết tuyệt mẹ con ta, ta đã làm chuyện có lỗi với ngươi, nhưng chưa từng muốn mạng của ngươi mà, vì cái gì, vì cái gì…”
“Ức” cảm giác ngột ngạt vì hít thở không thông, khiến Tần Mạn Kiều không thở nổi.
Nhưng nàng liếc mắt một cái, vẫn liền nhận ra được người đang đè mình là Tần Nguyệt Hề.
Khuôn mặt dữ tợn sau khi mắng xong của nàng ta, liền bị sặc mà ho khan kịch liệt.
Tần Mạn Kiều theo bản năng quay mặt tránh né, “Tần Nguyệt Hề, ngươi tránh ra!”
“Phốc!” vừa mới dứt lời, trong miệng Tần Nguyệt Hề cũng ho ra một búng máu, phun tung tóe lên gương mặt của Tần Mạn Kiều, có vài giọt liền bắn vào trong mắt phải của nàng, khiến mắt phải Tần Mạn Kiều đỏ hồng một mảng.
Cùng lúc đó, Sở Nghiêu cũng rảo bước nhanh tới, một cước liền đá bay Tần Nguyệt Hề ra ngoài, tiếp đó đi tới bên cạnh Tần Mạn Kiều, đỡ nàng vào trong ngực: “Kiều Kiều.”
“Khục khục khục.” Tần Mạn Kiều nâng hai tay lên che cổ mình, há miệng hô hấp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play