Cơ thể Mạnh Nguyệt Nương rung mạnh, suýt thì bị mấy lời này của Tần Uyển Ti làm cho tức ngất đi.
Đây quả thực là nói trắng thành đen, đen thành trắng mà.
Nàng ta tự nhận là bản thân chơi mấy trò này rất lưu loát, nhưng không ngờ cuối cùng lại bị Tần Uyển Ti vả mặt.
Nàng ta tức giận gầm nhẹ: “Nàng ta ngậm máu phun người, chuyện này không hề giống như lời Tần Uyển Ti nói. Ôn đại nhân, ta đã sớm phát hiện ra Uyển di nương có quan hệ không bình thường với ca ca mình, đã phái người theo dõi vài ngày. Hôm nay lúc Uyển di nương xuất phủ, vì để tra ra sự thật, ta mưới theo nàng ta tới chỗ này.”
“Nhưng ta còn chưa vào viện, liền nghe được trong sân nổi lên tranh chấp, quan hệ của ba người bọn họ là thế này. Uyển di nương có một đứa con với Tần Tuấn Kiệt, mà đứa bé trong bụng nàng ta cũng là của Tần Tuấn Kiệt. Uyển di nương vừa làm thiếp của Trấn Bắc Hầu, vừa lén lút gặp gỡ với tình lang ca ca của nàng ta.”
“Hôm nay nàng ta chạy tới đây, là để bắt gian. Nàng ta phát hiện ca ca mình ở cùng nữ nhân khác, nên thẹn quá hóa giận, ba người xảy ra tranh chấp. Ta cũng là từ miệng bọn họ mới biết được, lúc Uyển di nương đi theo Trấn Bắc Hầu đã sớm không phải là thân trong trắng. Mà cây dao cắm trên đầu đứa trẻ kia, cũng là do Uyển di nương mang tới. Đứa nhỏ không phải ta giết, là chính nàng ta giết.”
“Hoang đường!” Tần Tuấn Kiệt vẫn ôm chặt đứa nhỏ, chậm rãi quay đầu, hốc mắt đỏ bừng nhìn Mạnh Nguyệt Nương: “Hòa Ca Nhi là con của ta cùng thê tử Sa Thị, tất cả mọi người trong trấn đều biết chuyện này. Lúc Hòa Ca Nhi ra đời, thê tử của ta vì khó sinh mới chết. Giết người cùng lắm chỉ là cái gật đầu mà thôi. Trấn Bắc Hầu phu nhân giết con ta, giờ con nói xấu ta tư thông với muội muội.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play