Tiếng nói của Sương Bạch ngừng bặt, chết không nhắm mắt trừng nhìn Tần Uyển Ti.
Trấn Bắc Hầu vẫn muốn đứa nhỏ này kéo dài huyết mạch của Vương Thị. Lời của Tần Uyển Ti, hệt như ma chú, văng vẳng trong đầu hắn.
Hắn cảm thấy, Mạnh Nguyệt Nương không muốn để hắn kéo dài huyết mạch Vương Thị.
Thậm chí, hắn còn cảm thấy, bây giờ không cần Mạnh Nguyệt Nương hỗ trợ nữa.
Đám tư binh do Mạnh Nguyệt Nương nuôi đều nghe theo nàng ta. Đã như vậy, hắn liền lợi dụng chuyện này, đẩy Mạnh Nguyệt Nương vào ngục.
Mạnh Nguyệt Nương nhìn ra suy nghĩ của hắn, nàng giơ ngón tay chỉ hướng Trấn Bắc Hầu: “Vương Thống, ngươi dám đối xử với ta như vậy, sau này ngươi sẽ hối hận. Đến lúc đó, cũng đừng trở lại cầu ta.”
“Phu nhân, cho dù là xuất phát vì nguyên nhân gì, thì nàng cũng không nên cầm dao ra tay với một đứa bé. Đã vậy rồi, ta cũng không cách nào bảo vệ được nàng. Nàng muốn nói gì, thì cứ lên công đường nói với Ôn đại nhân đi.” Trấn Bắc Hầu thu kiếm, liền cho người đi báo quan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT