Tạ Diệu Lan xoay người đi ra ngoài, Tạ Tầm lập tức đuổi theo, cản Tạ Diệu Lan lại, nói: “Muội đã quên những lời Thiên Kiệt nói với mình rồi sao? Bên ngoài đang có bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm muội. Muội vừa ra ngoài, bọn hắn sẽ tới đối phó muội.”
“Muội không quản được nhiều như vậy.” Tạ Diệu Lan mất khống chế thét lên: “Bọn họ hướng về phía muội mà tới, cũng vì muội luôn trốn trong phủ, những người kia không có cơ hội ra tay, nên mới hại chết nhị ca. Huynh bảo muội nên làm sao để tỉnh táo đây? Huynh đừng cản ta, ca ca, coi như ta xin huynh mà.”
Khi nghe thấy Tần Thiên Kiệt trọng thương mà chết, Tạ Diệu Lan cảm giác như hồn mình đã bị kéo mất một nửa.
Nàng coi Tần Thiên Kiệt như nam nhân để nửa đời sau dựa vào của mình. Những ngày này, nàng thiêu áo cưới, chuẩn bị đồ cưới, mơ mộng tới ngày Tần Thiên Kiệt tới lấy nàng.
Nhưng nàng đợi được, lại là tin dữ của Tần Thiên Kiệt. Trong lúc nhất thời, Tạ Diệu Lan bị đả kích nặng nề.
Rất lâu rồi, nàng chưa cảm thấy tê tâm liệt phế đến như vậy.
Giờ khắc này nàng mới hiểu được, hơn một năm qua, nàng đã xem Tần Thiên Kiệt như người thân cốt nhục của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT