Lúc Tạ Tầm nhìn thấy một màn này, liền gục đầu xuống, trên mặt không có biểu tình gì.
Hắn để lương y tới xử lý vết thương trên mặt cho Tần Thiên Kiệt. Tạ Diệu Lan đứng sau lưng hắn, thỉnh thoảng lại nhìn chằm chằm hướng Tạ Tầm.
Tạ Tầm biết Tạ Diệu Lan đang trách mình, cũng không dám nhìn thẳng nàng ấy, mà có ý định tránh né.
Lương y xử lý vết thương trên mặt cho Tần Thiên Kiệt xong, nói: “Vết thương trên mặt Tần Nhị công tử, chỉ cần bôi thuốc mỗi ngày, thì sẽ tự động biến mất, không để lại sẹo. Tiểu hầu gia và tiểu thư không cần phải lo lắng.”
“Ai lo lắng cho hắn chứ, hắn chính là ngứa đòn.” Tạ Tầm mạnh miệng nói.
Tạ Diệu Lan trừng Tạ Tầm một cái, để lương y lui ra.
Trên mặt Tần Thiên Kiệt được bôi một ít chất lỏng màu vàng, nhìn qua rất hài hước. Tạ Diệu Lan dở khóc dở cười nhìn hắn, nói: “Còn may là không để lại sẹo, bằng không, muội làm sao nói lại với Bình Chương Vương Phi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play