“Huyện chủ, trước kia lúc nhóm Cẩm quận chúa tính toán người ở Tây Hồ, công tử liền để cho các nô tỳ thăm dò lai lịch của Triệu Ngọc Cẩm kia. Ba năm trước, chuyện Tĩnh An Vương bị ngã ngựa, và hai năm trước, ngoại thất của Tĩnh An Vương chết vì khó sinh, đều là do Cẩm quận chúa làm.” Phương Vu nói.
Đáy mắt Tần Mạn Kiều hơi lóe lên ánh sáng: “Triệu Ngọc Cẩm này không hổ là con sói do Triệu Thái Hậu nuôi thành.”
Kiếp trước và kiếp này đều che giấu tốt như vậy.
Đến lúc chết, nàng ta cũng không để lộ ra bộ mặt thật, ngược lại trở thành quý nữ tốt tính an nhàn nhất.
Nghĩ tới đây, Tần Mạn Kiều dùng sức siết chặt cái chén, đột nhiên đã tìm được chỗ để đột phá.
Nàng nhìn nước trong ly, khóe miệng đầy ý cười lạnh, “Nếu như Thái Hậu biết được, đứa nhỏ do chính tay mình nuôi lớn, lại suýt nữa hại chết con trai ruột của bà ta. Thì không biết, bà ta có tiếp tục bảo vệ đứa cháu gái này không, hay sẽ lựa chọn thế nào?
Ảnh Lan lại rất hiểu tính tình của Triệu Thái Hậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT