“Đương nhiên, còn có một cách nói khác, xăm này thể hiện tâm cảnh lúc này của hoàng thượng. Người xem câu đầu tiên: Hoàng lương một giấc chiêm bao tán, nói chính là…” Quốc Sư Thiên Trúc ngẩng đầu nhìn Minh Sùng Đế, lời đang nói đột nhiên ngừng.
Minh Sùng Đế: “Ngươi nói thẳng đi xem nào.”
Quốc Sư Thiên Trúc gật đầu, nói tiếp: “Ý chính là Trân Phi, tình cảm của hoàng thượng dành cho Trân Phi, không có ai rõ ràng hơn chính hoàng thượng. Bây giờ Trân Phi đã mất, mộng cũng phá.”
“Ngàn dặm mộng hồi cũng hoài công, câu nói này là đang chỉ vị cố nhân hoàng thượng vẫn luôn nhung nhớ. Trân Phi mất khiến hoàng thượng tỉnh mộng…”
“Sau đó chính là không mất chút công sức nào liền có được, gần đây người cũ ở trong núi. Chính là nói hoàng thượng không cần phải tốn công tìm kiếm, bây giờ vị cố nhân này đã ở ngay trên núi rồi.”
Đôi con ngươi Minh Sùng Đế hung hăng co rụt lại, theo bản năng siết chặt cổ tay Quốc Sư Thiên Trúc, kích động không thôi: “Cố nhân ngươi nói là người phương nào?”
Quốc Sư Thiên Trúc bị hành động này của Minh Sùng Đế dọa cho một trận, nhưng rất nhanh đã trấn định lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT