Đôi mày Minh Sùng Đế lập tức nhíu lại, đôi mắt nhìn lướt qua ống xăm trong tay lão đạo sĩ, trên xăm kia còn dính mấy thứ bẩn thỉu không rõ, khiến cho Mình Sùng Đế vốn đã đầy phiền não, càng thêm táo bạo.
Lão đạo sĩ cũng nhìn ra được Minh Sùng Đế không vui, không nhanh không chậm vuốt râu nói: “Đương nhiên, duyên phận một quẻ này, cũng không phải là giữa lão đạo với bệ hạ.”
“Nói năng bậy bạ!” Từ Huân trở tỉnh táo lại, vội vàng tới bên cạnh Minh Sùng Đế.
Lão đạo sĩ không hề để ý tới Từ Huân, tự nói: “Xăm này là của một vị phu nhân, cầu cho hoàng thượng.”
Chân mày Minh Sùng Đế nhíu chặt.
Từ Huân rống lên một tiếng, “Người đâu, đem hắn…”
“Vị phu nhân này đã qua đời mười lăm năm, chắc hẳn là bệ hạ vẫn còn nhớ, thủy tai mười tám năm trước tại Giang Nam.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play