Đáy mắt hắn xẹt qua một tia dâm ngược khó mà nhận ra, phảng phất như có thể dùng một ánh mắt để lột trần quần áo của nữ tử trước mặt, đánh giá từ trên xuống dưới mấy lần.
“Đã sớm nghe qua trưởng nữ Tần gia múa trường tiên (roi dài) rất xuất sắc, có thể dùng để phòng thân, giết người càng là vô hình, hôm nay Liêu mỗ có thể tận mắt nhìn thấy, thật sự là tam sinh hữu hanh. Vừa rồi may là có Tần tiểu thư, kịp thời ngăn cản ngựa điên chạy loạn, không đụng bị thương nhiều dân chúng vô tội.” Nói xong, Liêu Thế Hùng chắp tay thở dài, thi lễ một cái.
Động tác này rất có phong phạm của thân sĩ, thế nhưng trong mắt Tần Mạn Ca, lại giống như một tên thổ phỉ, sau khi đả thương dân chúng, còn mặt dày mày dạn cảm tạ quan phụ mẫu đã ra tay bắt tặc, quả thực làm người buồn nôn.
Tần Mạn Kiều đi nhanh tới, bắt lấy tay Tần Mạn Ca, truy hỏi, “Tỷ tỷ, hắn có làm tỷ bị thương không?”
“Không có, cũng không biết là ngựa này điên thật rồi, hay còn có vấn đề khác.” Tần Mạn Ca hời hợt đảo qua Liêu Thế Hùng.
Vào lúc con ngựa kia ngã xuống, đã bị Liêu Thế Hùng dùng một kiếm chém chết, nếu thật muốn tra ra, chỉ sợ cũng khó khăn.
Khóe môi Liêu Thế Hùng hơi câu, một mặng đạm nhiên, “Tại hạ vốn cũng cảm thấy chỉ là một con ngựa hoang khó thuần, tính tình kiệt ngạo một chút, kéo tới ngoại ô thuần hóa lâu dài là được rồi. Nhưng không ngờ tới, một chiếc xe bò đi ngang qua đã làm cho ngựa nổi điên, mất khống chế chạy loạn, nếu như Tần đại cô nương và Tần huyện chủ không tin, có thể đến bên phía chuồng ngựa hỏi một chút, đám ngựa này là vừa mới từ thảo nguyên chuyển tới.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play