“Kiều Kiều, từ đầu đến cuối tỷ đều tin tưởng, đến lúc hết duyên, tự nhiên liền sẽ là lúc mà tỷ trở về. Lòng tỷ còn Ngụy gia, cha mẹ không thể hiểu được tỷ, tỷ hi vọng muội có thể đứng bên cạnh tỷ.”
Một bụng lời muốn nói của Tần Mạn Kiều, lập tức cứng lại.
Nàng kỳ thực là người không muốn tỷ tỷ tiếp tục ở lại Ngụy gia nhất, Ngụy Nguyên Thanh xuất chinh, chỉ có thể hại chết tỷ ấy.
Nàng vừa nghĩ tới kết cục của Tần Mạn Ca ở kiếp trước, thân thể liền không khống chế được mà run rẩy, nước mắt dần dần lưng lưng ở trong mắt.
Tần Mạn Ca phát hiện ra nàng không thích hợp, đưa tay sờ sờ mặt nàng nói, “Kiều Kiều, đừng vì tỷ tỷ mà khổ sở.”
Tần Mạn Kiều bổ nhào đến trên người nàng ấy, ôm chặt nàng ấy, khóc ròng nói, “Tỷ tỷ, nếu như nếu như muội không muốn để cho tỷ trở về, thì tỷ có thể vì muội mà ở lại được không? Muội biết, tỷ thương xót Ngụy Nguyên Thành còn nhỏ mà đã phải chống đỡ Ngụy gia, tỷ thương xót Ngụy lão phu nhân tuổi già mất con còn phải để tang chồng, thế nhưng mà, so với bọn họ, tỷ có hiểu được nỗi khổ của nương không?”
“Bà ấy tự tay đưa nữ nhi ra ngoài, vậy mà mới thành hôn được mười ngày đã mất phu quân, làm một người mẹ, trong lòng bà nên có bao nhiêu đau khổ chứ. Ai cũng là miếng thịt mềm trong lòng mẫu thân, nhưng tỷ phải đến Ngụy gia, mang họ nhà chồng, phòng thủ một cái bài vị lạnh như băng, muội không muốn tỷ lại phải đi quản Ngụy gia. Muội muốn tỷ tỷ không rời đi muội vào mẫu thân nữa.” Nàng mất khống chế khóc ròng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play