Ông bà nội cũng đã về quê, cậu đều tranh thủ lúc Lữ Phượng Chi và Nguyễn Hiểu Cương ra ngoài để dùng điện thoại thỉnh thoảng nói chuyện phiếm với Ôn Cẩn Ngọc và giúp anh giải đáp một số bài tập mà anh không biết làm.
Hôm nay Nguyễn Hiểu Cương và Lữ Phượng Chi vẫn phải đi làm, vì vậy, sau khi họ đi, cậu lấy điện thoại ra và bắt đầu học phụ đạo cùng Ôn Cẩn Ngọc.
---
Lữ Phượng Chi không thể ngờ rằng việc mình về nhà sớm lại nhìn thấy cảnh tượng này. Đứa con trai đáng lẽ phải đang làm bài tập lại ngồi ở bàn học, trước mặt là cuốn sách mở, nhưng cậu không hề học mà lại cầm một chiếc điện thoại không nên có để vui vẻ nói chuyện phiếm với người ở đầu dây bên kia về những chuyện không liên quan đến học tập.
Lữ Phượng Chi lập tức nổi giận, một cơn bốc hỏa xông lên đầu. Bà ta vươn tay từ phía sau Nguyễn Tử Ký, giật lấy chiếc điện thoại. Vừa nhìn, dù Lữ Phượng Chi không hiểu nhiều về kích thước điện thoại, nhưng bà ta có thể phán đoán qua vẻ ngoài rằng chiếc điện thoại này chắc chắn không hề rẻ.
"Chiếc điện thoại này nhìn không hề rẻ, mày lấy ở đâu ra? Không phải là mày trộm đấy chứ!" Lữ Phượng Chi dò xét biểu cảm của con trai, càng nhìn càng nghi ngờ.
"Nguyễn Tử Ký, cậu sao vậy?" Hứa Huấn nghe thấy giọng của Lữ Phượng Chi, vừa mới mở miệng hỏi một câu thì ở đầu dây bên kia, Lữ Phượng Chi đã cúp máy. Bà ta giờ không có tâm trạng để xử lý người bạn không biết từ đâu chui ra của Nguyễn Tử Ký.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT