Rất nhanh, ngoài người đàn ông đội nón rơm, những người đàn ông trung niên khác trong miếu cũng bị Khương Đại Lực tóm gọn trói lại.
Lúc này, Thù Lê mới nhìn rõ toàn bộ khung cảnh bên trong miếu.
Trái với tưởng tượng ban dầu, cỏ dại bên trong chẳng hề ít hơn bên ngoài, thậm chí còn mọc um tùm hơn. Trên bàn thờ cũ kỹ mục nát mất một nửa chẳng hề có hương khói hay lễ vật gì. Ngay cả bức tượng gỗ trên bàn cũng đã phủ đầy bụi, đường nét mờ mịt bám đầy bụi bẩn vì lâu ngày không được tu sửa, chỉ có thể lờ mờ nhận ra là tượng nữ thần.
Thù Lê đứng trên nền gạch dơ bẩn đầy cỏ dại chưa từng được dọn dẹp, rơi vào trầm tư một lúc lâu.
Nếu không phải mấy người này khẳng định chắc nịch rằng ngày nào cũng có người đến cúng bái thì cô đã nghĩ đây chỉ là ngôi miếu hoang lâu năm, hoặc là đại bản doanh của những người ăn xin.
Chứ ai đời đi cúng bái mà không tắm rửa sạch sẽ, không thắp hương khấn vái, lại còn vứt rác bừa bãi, cười đùa ồn ào trước tượng thần?
Nhớ lại cảnh vừa vào, thấy mấy người đàn ông ngồi chồm hổm trước tượng thần, vừa gãi chân vừa tán dóc, Thù Lê khẽ nhắm mắt, không muốn nghĩ thêm.
Khi bị chất vấn, người phản ứng mạnh nhất lại chính là mấy dân làng này. Gã đội nón rơm là người lên tiếng trước: "Sao lại bảo không thành kính? Chúng tôi ngày nào cũng đến cầu nguyện, mấy người là người ngoài thì biết cái gì!"
Ôn Hồng nhíu mày: "Cầu nguyện? Cầu nguyện gì?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT