chương 17
Đang trong lúc mọi người kinh hô, biến chuyển xảy ra trong tích tắc. Vô số con sâu màu đen, dày đặc từ kẽ gạch bò ra, từ xà gỗ, mái ngói chui xuống, tìm cách bám vào vạt áo của các đệ tử. Chúng bao phủ lấy mỗi người như thủy triều, che khuất cả ánh nắng vốn đã mờ ảo.
Tất cả hoảng sợ nhảy tránh, nhiều người thậm chí đã dùng khinh công bay ra khỏi tòa nhà hoặc ngự kiếm lên không trung.
Cảnh tượng nhất thời hỗn loạn. Phó Ngọc là người đầu tiên lao xuống, chỉ còn lại Hứa Kính Sinh đứng một mình trên bậc thang.
Dưới mái hiên, thần sắc Hứa Kính Sinh hững hờ, nhìn con rết no nê dưới đất, dường như đang suy tư điều gì. Vừa định bước xuống, hắn bỗng bị một người kéo lại.
"Ai? Tôi..."
Tôi còn muốn bắt nó xem thử!
Những lời còn lại nghẹn lại khi hắn nhìn thấy Tạ Yến. Hắn thấy Tạ Yến che chắn hắn vào lòng, trong thoáng chốc đã lướt qua bức tường nhảy ra ngoài.
Sau đó, hắn thấy có bốn vị trưởng lão, một vị chưởng môn cùng hàng chục đệ tử, từ trong lòng đại đệ tử rơi xuống đất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT