“Tôi sẽ bảo Chung Lâm tìm cho em mấy vệ sĩ.” Trong mắt anh thoáng qua một tia tối.
Không phải bỏ tiền thuê vệ sĩ, Thẩm Huyên tất nhiên gật đầu lia lịa.
Không biết nghĩ gì, cô lại nghiêng người đến gần, nhỏ giọng hỏi:
“Anh có đói không? Lúc ra ngoài tôi chưa ăn gì cả. Chút nữa… tôi đi sớm hơn được không?”
Mùi hương nhàn nhạt quanh quẩn bên mũi, người đàn ông bất ngờ quay đầu, ánh mắt lướt qua gương mặt nhỏ nhắn, tinh xảo của cô, nhớ ra lúc ra cửa cô chỉ uống một bát canh.
“Mục tổng, chủ tịch gọi điện.”
Trợ lý Chung cúi người báo tin. Thẩm Huyên còn định nói gì thì người bên cạnh đã đứng dậy rời đi. Cô không dám gọi với lại, chỉ biết nhìn bóng dáng anh khuất dần.
Trên sân khấu đổi sang tiết mục múa. Cô ngồi một mình, chán chường nghịch điện thoại. Nam chính chẳng nói là cô có thể về trước hay không, chẳng lẽ phải ngồi chờ đến khi lễ mừng kết thúc?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play