Trên bàn ăn lại khôi phục sự yên tĩnh. Mục Đình bất chợt ngẩng đầu nhìn cô, nói:
“Hôm nay Mục Dịch đã tới.”
Đây chỉ là một câu trần thuật, nhưng Thẩm Huyên vẫn thấy lúng túng. Cô cúi đầu lặng lẽ ăn cơm, cố tỏ ra bình thản:
“Tôi cũng không biết anh ta vào bằng cách nào, đều tại mấy bảo vệ kia, một người cũng không chặn được.”
Lâu lâu như thế này, sớm muộn gì cô cũng bị hù đến phát bệnh tim.
Mi mắt hơi cụp xuống, trong ánh mắt người đàn ông thoáng hiện lên vẻ u ám. Cái thằng em họ kia đúng là quá quắt, chẳng coi ai ra gì.
“Đưa điện thoại cho tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT