Họ tìm một quán trà hẻo lánh gần nhà ga. Nơi này ít người qua lại, chủ quán chỉ làm ăn với khách quen, chưa bao giờ quảng cáo ra ngoài, cộng thêm đường trơn trượt khó đi vì tuyết, nên quán trà rộng lớn này rất vắng vẻ và tiêu điều. Lối đi nối giữa sảnh chính và phòng bên trong được bắc cao trên mặt nước, thỉnh thoảng có con chim bay qua mặt hồ, phong cảnh không thua gì công viên ngập nước. Trong thời tiết tuyết phủ khắp thành như thế này mà vẫn có chim bay, thực sự là một cảnh tượng kỳ diệu, thêm vài phần sức sống tươi vui.
"Trước đây anh đã đến đây một lần, thấy phong cảnh ở đây rất đẹp, luôn muốn đưa em đến. Tiếc là sau đó không có cơ hội nữa." Ở vị trí gần cửa sổ trên lầu hai, Tông Chính đã tráng ấm chén, nhận vài gói trà từ người phục vụ, chọn một loại trà Hoàng Nha. Nước sôi, lá trà nổi lên chìm xuống trong nước, trà chuyển sang màu vàng nhạt.
Phương Nghê thu lại tầm mắt từ ngoài cửa sổ, cúi đầu nhón một miếng bánh trà Long Tỉnh ăn. Cắn một miếng, lại lấy ra khỏi miệng, nhíu mày.
"Không ngon à?"
"Không phải là bánh trà Long Tỉnh chính gốc." Phương Nghê nói.
Nhưng cô vẫn từ tốn ăn hết miếng bánh đã cắn dở. Cô không có thói quen lãng phí. Nhưng miếng bánh này cứng và khô, ăn trong miệng có cảm giác như nhai bã, thật sự rất khó nuốt.
"Thôi, không muốn ăn thì đừng ăn nữa." Tông Chính lấy nửa miếng bánh còn lại trong tay cô. Tay Phương Nghê theo bản năng rụt lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play