Ở khu nước nông, lại bị ông ngoại nắm chặt, không thể bơi lội trong sông. Nhưng Tiểu Bạch Quả vẫn rất vui. Đã lâu rồi bé mới được nhìn thấy nhiều nước đến vậy. Yêu nước là bản năng của cá, nước cũng là thứ để cá tồn tại. Mặc dù bây giờ bé đã biến thành người, nhưng tình yêu với nước đã khắc sâu vào xương tủy, cả đời không đổi được.
Tiểu Bạch Quả càng vẫy vùng trong nước lâu, bé càng vui. Thấy con bé cười cong cả mắt, Bạch Thuật cũng cười theo: "Vui thế sao?"
Tiểu Bạch Quả không nói gì, nhưng trong mắt lấp lánh như có những vì sao nhỏ. Nếu có thể nói, bé muốn ở lại trong sông, ban ngày làm tiểu cá mặn trong nước, ban đêm lại tiếp tục "nằm".
Chơi hơn mười phút, Bạch Thuật liền bế con bé ra khỏi nước. Tiểu Bạch Quả bất mãn trợn mắt nhìn ông: "Tắm, không đi."
Bạch Thuật nói: "Chơi nước cũng phải có chừng mực. Nếu con làm nũng không chịu đi, ngày mai ông ngoại sẽ không đưa con ra đây nữa. Con muốn chơi một ngày hay chơi mỗi ngày?"
Tiểu Bạch Quả nghiêm túc suy nghĩ. Một ngày và mỗi ngày. Trừ khi là một đứa ngốc, ai cũng sẽ chọn mỗi ngày.
Con bé nhìn ông ngoại với đôi mắt đầy mong đợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT