Hôm sau, Lý Thu Dung đưa Tiểu Tử Tô đi. Bé khóc lóc không muốn đi, không phải vì tiếc mẹ, mà vì em gái. Bé đã quen với việc bố mẹ thỉnh thoảng đi vắng, nhưng từ khi Tiểu Bạch Quả ra đời, hai chị em chưa từng xa nhau lâu như vậy. Tiểu Tử Tô khóc rất thương tâm.
Thật tiếc, hai người lớn trong nhà đều muốn răn đe bé. Tiểu Bạch Quả thấy thương cho cô chị. Tiểu Tử Tô quá khổ, không chỉ bị đánh đòn mà còn bị "lưu đày" về nông thôn để cách ly, không biết khi nào mới được về.
Đến bệnh viện, bác sĩ Đỗ cũng giữ lời, không đưa Đỗ Tình Tình đến. Không có hai người bạn nhỏ bên cạnh, Tiểu Bạch Quả đâm ra buồn chán. Bé bỗng nhớ Tiểu Tử Tô. Bình thường luôn nghe tiếng chị líu lo bên tai, còn thấy hơi phiền, giờ không có lại không quen. Không biết khi nào Tiểu Tử Tô mới trở về?
Ngày đầu tiên nhớ Tiểu Tử Tô. Ngày thứ hai nhớ Tiểu Tử Tô. ... Đến ngày thứ mười, Tiểu Tử Tô cuối cùng cũng đã trở về.
Bạch Cập tan ca đưa Tiểu Bạch Quả về nhà, vừa bước vào cổng đã nghe thấy một giọng nói vui vẻ: “Em gái! Em gái về rồi, lâu lắm rồi chị chưa được gặp em!”
Đây là lần đầu tiên hai chị em xa nhau lâu như vậy. Những ngày ở đội Thượng Lâm, tuy có Lâm Thanh Ni và Tiểu Liễu Diệp chơi cùng, nhưng Tiểu Tử Tô vẫn luôn nhớ Tiểu Bạch Quả. Bé đếm từng ngày mong sớm được về huyện.
Sau mười ngày ở Thượng Lâm, Tiểu Tử Tô đen đi. Việc phơi và lột quả trà đều ở sân phơi lúa. Nơi đó địa thế cao, nắng lại gắt, nên chỉ vài ngày thôi là Tiểu Tử Tô đã đen đi mấy tông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play