Không được đáp lại, Bạch Thuật lại nói: “Ngoan Bảo, mau gọi ông ngoại.”
Tiểu Bạch Quả không chút biểu cảm, quay đầu đi. 
Cứ tưởng ông là người điềm đạm, không ngờ lại là một ông ngoại như thế này. Cá nhỏ nhìn nhầm ông rồi!
Bé phồng má, chăm chú nhìn hai con cá.
Bạch Thuật vẫn chưa từ bỏ, chọc chọc vào má bé. Ông nhỏ giọng dụ dỗ như bà ngoại của Sói: “Ngoan Bảo, chỉ cần con gọi ông ngoại, hai con cá này ông sẽ nuôi giúp con. Sau này mỗi ngày đều đưa con đi xem cá, được không? Mau gọi một tiếng đi, để ông ngoại vui nào.”
Tiểu Bạch Quả nghiêng đầu, như đang cân nhắc xem có đáng không. Hai con cá này chắc chắn phải nuôi, và việc xem cá mỗi ngày là điều cần thiết, không xem thì bé không yên tâm.
Haizz, vẫn là phải lớn nhanh thôi. Bây giờ phải trông chừng hai con cá này, chỉ có thể ngắm thôi. Đợi khi nào mình lớn, ăn chúng vào bụng thì mới yên tâm được!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play