“Tôi…”
“Đừng sợ, nó ngoan lắm, không quậy đâu.”
Lục Trầm nắm lấy dây cương, dẫn tôi tiến lại gần.
Tôi do dự một chút rồi cũng đưa tay ra, khẽ vuốt ve Tiểu Phong Tử.
Anh đứng bên cạnh tôi, kể rất nhiều chuyện:
“Nó kén ăn, chỉ thích cỏ linh lăng trộn yến mạch, còn loại cỏ đen bình thường thì chẳng thèm ngó.
“Nó to xác nhưng nhát gan, ghét nhất ai động vào tai nó, chạm vào là run cầm cập.
“Vết sẹo ở bụng là do anh làm đấy. Hồi nhỏ mới học thả dây thừng, không khéo làm vướng vào chân sau nó, nó ngã lăn ra đất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT