chương 114
Trong phòng, khi Thẩm Hoài quay trở lại, Diệp Thương nghe thấy tiếng động liền đặt bút và cây đàn guitar xuống, đi về phía Thẩm Hoài: "Anh vừa rồi..."
Chưa nói dứt câu, anh đã nhíu mày: "Có chuyện gì vậy, trông anh không vui lắm?"
Thẩm Hoài khẽ ừ một tiếng, ngồi xuống ghế sofa, im lặng một lúc rồi kể lại những lời An Nguyên Kiệt đã nói.
Diệp Thương vô cùng tức giận, gần như không thể tin nổi.
Anh đã cống hiến cả đời, thậm chí sau khi chết vẫn không thể buông bỏ sự nghiệp của mình, vậy mà trong mắt những kẻ đó, nó chỉ là một món hàng có thể tùy ý mua bán. Điều đáng ghê tởm hơn là họ không chỉ coi nghệ thuật là hàng hóa, mà còn coi con người cũng là hàng hóa.
Họ đứng trên cao, khinh thường những người đã cống hiến tất cả cho nghệ thuật, tự coi mình là những vị thần có thể điều khiển cuộc đời người khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play