Kim Lăng thành đối với Trần Ngưng Điền mà nói là một nơi vô cùng đặc biệt, bởi nơi đây có người nàng hằng thương nhớ, cũng lưu giữ biết bao mộng tưởng thuở thiếu thời của nàng.
Trinh Nghi và Trần Ngưng Điền quen biết khi mười một tuổi, mười lăm tuổi chia xa, cùng nhau trải qua những năm tháng tươi đẹp nhất của tuổi trẻ.
Đến nay, sau tám năm, hai người mới được trùng phùng, nước mắt lấn át nụ cười, khóe mắt ầng ậng lệ, vừa chua xót vừa vui mừng khôn xiết.
Trần Ngưng Điền đã thay đổi rất nhiều, từ trong ra ngoài.
Trinh Nghi kéo nàng ngồi xuống chiếc ghế cao bên án thư cạnh cửa sổ, vừa dùng khăn lau nước mắt, vừa chăm chú nhìn người bạn trước mặt, trong đôi mắt đong đầy lệ vẫn ánh lên ý cười, nàng nói:
“Đức Khánh, cớ sao dường như chỉ có một mình ta già đi?
Còn ngươi vẫn y như thuở trước vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play