Vân Hỏa tại lúc gần đến sơn động thì rống một tiếng, hàng rào sơn động lập tức mở ra, Vân Hỏa mang theo Vân Tiêu bay vào, Khang Đinh theo sát phía sau. Thú nhân chịu trách nhiệm mở cửa lập tức đóng kín hàng rào, ngăn trở gió lạnh. Trong sơn động, các tộc nhân bộ lạc Dã Mạt nhích tới gần cửa động, lúc Vân Hỏa lấy hình thú bay vào, mọi người lập tức lui về phía sau mấy bước, né tránh con dã thú đỏ ngầu đáng sợ kia. Đồng thời, mọi người trong bộ lạc Dã Mạt cũng tràn đầy tò mò cùng tìm tòi nghiên cứu nhìn giống cái ngồi ở trên lưng Vân Hỏa, dám can đảm làm bạn lữ của dã thú đáng sợ kia.
Mà còn lại các tộc nhân bộ lạc Ban Đạt Hi bên này thì sau khi Vân Hỏa đi vào như ong vỡ tổ dâng lên, tràn ngập mừng rỡ cùng tôn kính hô to_: “Vân Tiêu trưởng lão, Vân Tiêu trưởng lão…”
Bọn họ chưa từng có gặp qua giống cái xinh đẹp như vậy, da trắng đến như vậy! Cho dù là Anh Lê được xưng tụng là xinh đẹp nhất bộ lạc Dã Mạt ở trước mặt người này cũng là ảm nhiên thất sắc, lộ ra vẻ ô bẩn thô bỉ không chịu nổi.
Triệu Vân Tiêu khẽ gật đầu với các tộc nhân bộ lạc Ban Đạt Hi, sau đó hạ mí mắt, lui về sau rồi nửa bước núp ở phía sau Vân Hỏa, hắn không có thói quen bị nhiều ánh mắt xa lạ theo dõi như vậy. Mới vừa biến thành hình người Vân Hỏa đột nhiên lại biến thành hình thú, phát ra mấy tiếng gầm nhẹ uy hiếp, những người đó nhìn chằm chằm Vân Tiêu căng thẳng trong lòng, vội vàng thu hồi ánh mắt.. Vừa gầm nhẹ mấy tiếng làm ra cảnh cáo, Vân Hỏa mới biến trở về hình người ôm Vân Tiêu.
Ngõa Lạp từ trong đám người đi tới trước mặt Vân Tiêu, kéo tay của hắn_: “Vân Tiêu, ngươi đi theo ta.”
-“Được.”
Vuốt ve tay Vân Hỏa ôm vào trên vai hắn, sau khi đối phương buông tay, Triệu Vân Tiêu cúi đầu cùng Ngõa Lạp đi, Vân Hỏa ánh mắt quét qua bốn phía, nhấc chân đuổi theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play