Bộ lạc Ban Đạt Hi già trẻ lớn bé đều đang khẩn trương, bận rộn. Bạch nguyệt vừa đến, toàn bộ mọi người trong bộ lạc phải đi đến ở trong một sơn động lớn, ở đó vượt qua rét lạnh mà kỳ bạch nguyệt kéo dài. Không chỉ bộ lạc Ban Đạt Hi là như thế, các thành viên của từng bộ lạc trên đại lục thú nhân ở kỳ bạch nguyệt cũng đều tụ tập ở chung một chỗ. Nhà tranh đơn sơ không cách nào ngăn cản rét lạnh, còn bất lợi với việc tiết kiệm củi, vật liệu để sưởi ấm. Ở kỳ bạch nguyệt, mỗi cái bộ lạc cũng chỉ có thể làm chính là tiết kiệm tất cả tài nguyên, củi dùng để sưởi ấm, đá đánh lửa ở kỳ bạch nguyệt so với thức ăn thậm chí có khi còn muốn trân quý hơn.
Có chút bộ lạc không có núi sẽ kiến tạo mấy nhà tranh vô cùng lớn tương thông với nhau, lúc bạch nguyệt tất cả các tộc nhân liền tụ tập ở trong nhà tranh lớn cùng sinh hoạt chung trong cả kỳ bạch nguyệt. Bộ lạc Ban Đạt Hi dựa lưng vào một ngọn núi đất đá hỗn hợp, các tộc nhân ở núi đất đào một động vô cùng lớn, làm bộ lạc ở đó trong kỳ bạch nguyệt, cũng xem như là vô cùng tiện lợi. Các tộc nhân của bộ lạc Ban Đạt Hi ở trong cái sơn động này chịu đựng qua hơn hai mươi kỳ bạch nguyệt. Sơn động bình thời dùng để tồn phóng tài sản chung của bộ lạc. Kỳ bạch nguyệt vừa đến, đmọi người phải đem tài sản chung bên trong sơn động mang đến trong một loạt nhà tranh gần sơn động, sau đó mang theo vật phẩm của mình cùng mọi người trong nhà cùng nhau mang đến trong sơn động. Thời điểm lạnh nhất của kỳ bạch nguyệt, mọi người xích sát gần nhau cũng có thể ấm áp hơn một chút.
Trong lúc bận rộn vội vàng, Ngõa Lạp gọi Nội Tháp Ni vào trong nhà tranh của mình. Trong nhà tranh rất nhiều thứ đã mang đến trong sơn động rồi, Ngõa Lạp gọi Nội Tháp Ni tới chủ yếu là hỏi thăm tin tức của ba người trẻ tuổi còn chưa trở về kia. Bạch nguyệt đã qua rồi bốn ngày, Ba Lôi Tát, Khắc Á cùng Thản Tạp vẫn chưa về.
-“Nội Tháp Ni, chờ sau khi toàn bộ các tộc nhân vào trong sơn động nếu như ba người Ba Lôi Tát bọn họ vẫn chưa về, ngươi cùng Lôi Áo đến rừng rậm Hắc Cốc đi tìm bọn họ. Nhiều ngày như vậy, ba người bọn họ một chút tin tức cũng không có, ta lo lắng bọn họ đã xảy ra chuyện.”
Trong bộ lạc có quá nhiều chuyện, nhóm giống đực trưởng thành cường tráng đều phải chuẩn bị cho bạch nguyệt, Ngõa Lạp đã sớm nghĩ phái người đi rừng rậm Hắc Cốc tìm Ba Lôi Tát, Thản Tạp cùng Khắc Á, nhưng vì đại cục, ông chỉ có thể nhịn xuống. Hiện tại nhóm giống đực không cần phải đi săn thú nữa, lúc này cũng sẽ không có dã thú đến tập kích bộ lạc, Ngõa Lạp quyết định phái người đi tìm ba người kia.
Nội Tháp Ni rõ ràng này tam người trẻ tuổi kia vốn không phải là đi rừng rậm Hắc Cốc, nhưng ông không thể nói, nhưng mà ba người kia cũng không sai biệt lắm nên trở lại, Nội Tháp Ni liền nói_: “Rừng rậm Hắc Cốc mặc dù nguy hiểm, nhưng thời điểm Ba Lôi Tát bọn họ đi trong rừng rậm đại đa số dã thú hẳn là cũng đã di chuyển rồi, bọn họ nhất định là bận rộn săn thú cho nên chẳng quan tâm trở lại. Ba Lôi Tát lúc đi cùng ta nói bọn họ trễ nhất ở trước khi tuyết rơi sẽ trở lại.”
Một chút tuyết rơi, kỳ bạch nguyệt liền tiến vào rét lạnh, mà Vân Hỏa từng nói thời điểm kỳ bạch nguyệt vừa tới liền có hơn hai mươi ngày có thể bắt cá, đó chính là ở trước khi tuyết rơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT