Buổi trưa không có ăn nên cơm tối Triệu Vân Tiêu làm thịt kho tàu cùng sườn chiên, một tô thịt tạp xào lá cay. Cát Tang còn không có bình phục lại. Vân Hỏa, Khang Đinh và Ba Hách Nhĩ tất cả đều vẫn còn đang nặng nề, nhưng mà những thứ này đều không ảnh hưởng đến khẩu vị của bọn họ, liền ngay cả chút xương cũng không còn dư lại.
Sau khi ăn xong, Ba Hách Nhĩ cùng Kỳ La đi rửa nồi và chén. Vân Hỏa nấu hai nồi nước to cho Vân Tiêu và Cát Tang tắm. Vân Tiêu ba ngày muốn tắm một lần, Cát Tang cũng giống hắn rất chịu khó tắm rửa. Vân Hỏa đem một sơn động nhỏ ở phía dưới bố trí thành phòng tắm, đắp một bếp lò một miệng. Một mặt có thể sưởi ấm, một mặt khác có thể nấu nước.
Thân thể rửa sạch lần lượt bị mồ hôi cùng chất dịch dịch làm bẩn, Triệu Vân Tiêu chẳng qua là cố gắng thẳng lưng phía sau làm cho mình hoàn toàn tiếp nhận Vân Hỏa, ngầm đồng ý cho Vân Hỏa lần lượt xâm phạm hắn. Từ sau khi hắn trở về, hai người ân ái vô cùng thường xuyên, dường như mỗi ngày đều làm. Vân Tiêu ngày càng thích ứng Vân Hỏa. Dục vọng của giống đực thú nhân vốn rất mãnh liệt, mà Vân Hỏa có “ sự lại giống” tựa hồ càng cường liệt hơn một chút.
Đợi đến khi Vân Hỏa mang Vân Tiêu về trong sơn động chính, Kỳ La đã ngủ rồi. Triệu Vân Tiêu cũng cơ hồ muốn ngủ thiếp đi, muốn thỏa mãn một dã thú dũng mãnh không phải là chuyện dễ dàng gì. Vân Hỏa ôm Vân Tiêu lên giường, biến thành dã thú. Triệu Vân Tiêu ở trong lồng ngực lông xù của Vân Hỏa tìm được vị trí thoải mái, thỏa mãn ngủ thiếp đi. Lúc ngủ Triệu Vân Tiêu thích hình thú của Vân Hỏa hơn. Hình người của Vân Hỏa cả người đều da thịt cứng rắn, không có thoải mái bằng hình thú, mà Vân Hỏa cũng rất rõ ràng điểm này.
Vân Tiêu ngủ thiếp đi, Vân Hỏa vẫn còn chìm đắm trong phấn khởi n cũ. Cho tới bây giờ, vẫn bị xem là ác linh lại rất thể trở thành người được Thần thú bảo vệ, làm y có thể nào không hưng phấn, không kích động. Trước khi gặp được Vân Tiêu, y đã chết lặng chẳng quan tâm mình là ác linh hay không; sau khi gặp Vân Tiêu, y thời khắc lo lắng mình sẽ mang nguy hiểm đến cho Vân Tiêu. Hiện tại, tất cả đều thay đổi. Vân Tiêu khẳng định làm cho y có lòng tin rất lớn. So với Ngõa Lạp, y càng tin tưởng vào bản bản thần kỳ của Vân Tiêu. Tất cả mọi người cho y là ác linh thì thế nào, Vân Tiêu không tin! Ba không tin! Con trai của y và Vân Tiêu không tin! Chính y, cũng sẽ không tin tưởng nữa!
Đệm thịt của móng vuốt vuốt ve trên thân thể trần truồng của Vân Tiêu, hai mắt đỏ ngầu nhìn vẻ mặt khi ngủ của bạn lữ. Dã thú tin tưởng người trong ngực nhất định là được Thần thú dẫn đến bên cạnh y. Trên chân trái phía trước có một chữ thập rõ ràng, đôi mắt đỏ ngầu trong ánh sáng của thú châu phát ra lóe lên, người này, là của y!
Trong lúc Vân Hỏa và Vân Tiêu kích tình, Khang Đinh, Cát Tang cùng Ba Hách Nhĩ ở tại phòng khách trong sơn động của bọn họ trầm mặc ngồi xoay quanh bàn. Ánh mắt Cát Tang hơi sưng hồng nhưng trên mặt là nụ cười thoải mái. Khang Đinh và Ba Hách Nhĩ có chút nặng nề. Cát Tang nhìn xem bạn lữ một chút, lại nhìn xem con trai một chút, bĩu môi_: “Các người không nên cái gì cũng nghe theo Ngõa Lạp. Ngõa Lạp cũng không có bản bản có thể đem người cất vào. Ông ấy căn bản là kém hơn Vân Tiêu, một chút cũng đều kém hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play