Nấu hai nồi lớn tràn đầy thức ăn, Triệu Vân Tiêu để cho Kỳ La đi gọi Khang Đinh và Ba Hách Nhĩ ăn cơm, Hai cái nồi thạch quả lớn nhất kia từng cái đường kính cũng là hơn 1m, bưng tới bưng đi không được thuận tiện. Triệu Vân Tiêu lấy hai vỏ thạch quả cỡ trung, đem thức ăn múc vào bên trong. Vân Hỏa có khả năng như vậy, Triệu Vân Tiêu tính toán để cho Vân Hỏa làm thêm một cái bàn ăn cơm, nhưng mà đây đều là chuyện ngày mai về sau.
Khang Đinh cùng Ba Hách Nhĩ tới, Vân Hỏa đang giúp Triệu Vân Tiêu bưng hai chậu thức ăn đến trên mặt đất. Sau khi hai người đi vào, Vân Hỏa một tiếng chào hỏi cũng không nói. Không khí tự nhiên có chút lúng túng và trầm xuống, nhưng đây không còn cách nào khác. Phản ứng của Triệu Vân Tiêu và Cát Tang cũng rất bình thường. Mọi người ngồi trên trên đất, Vân Hỏa kề sát bên Vân Tiêu, Kỳ La ngồi ở bên chỗ ba.
Trừ mình và Cát Tang ra đều là động vật ăn thịt. Vân Tiêu đem thịt trong một cái nồi trước mặt đều vớt ra cho Vân Hỏa và Kỳ La. Cát Tang cũng vớt thịt trong một cái nồi khác cho Ba Hách Nhĩ và Khang Đinh. Mặc dù Vân Hỏa không để ý đến Ba Hách Nhĩ và Khang Đinh, nhưng cũng không ảnh hưởng đến mọi người cùng ngồi ăn cơm một chỗ. Nhất là Vân Hỏa, y đã thật nhiều ngày không có ăn cơm do Vân Tiêu làm, hận không thể một ngụm đem tất cả thức ăn nuốt vào trong bụng. Kết quả chính là Vân Tiêu phải giúp y thổi nguội, để tránh cho y bị phỏng.
Tựa hồ nhớ lại cuộc sống trước kia của hai người, Vân Hỏa chỉ cần vừa gặp phải thức ăn ngon sẽ không quản đến nóng mà bỏ vào miệng, Vân Tiêu phải thổi nguội trước cho y rồi mới đưa y ăn. Cát Tang nhìn Vân Tiêu tỉ mỉ chiếu cố Đồ Tá, hốc mắt liền ướt. Khang Đinh sờ sờ sau lưng Cát Tang, để cho ông đừng khóc. Ở nơi này, Khang Đinh là khó xử nhất nhưng đây là chuyện ông trốn tránh không được.
-“Kỳ La, ngươi cũng ăn chậm thôi.”
Thật vất vả mới làm cho một con dã thú có thể thả chậm tốc độ lại, Vân Tiêu vừa quay đầu lại liền thấy Kỳ La một bên vừa bị nóng đến hà hơi lại vừa ăn thịt. Hắn thổi hơi vào chén Kỳ La, để cho thịt nhanh nguội hơn một chút.
-“Vân Tiêu, ta muốn ăn bánh thịt.”_Vân Hỏa cơ hồ ngay cả chén cũng muốn gặm xuống toát ra một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT