Vân Hỏa là một dã thú, chưa từng có ai dạy cho hắn làm thế nào để chiếm hữu một giống cái, hắn hoàn toàn dựa vào bản năng. Huống hồ hắn đã nhẫn nhịn lâu như thế, ý nghĩ duy nhất lúc này trong đầu hắn là chiếm lấy giống cái của hắn, Vân Tiêu của hắn, chiếm lấy hoàn toàn và triệt để. Ý nghĩ và dục vọng khiến hắn không thể dành nhiều thời gian để hôn Vân Tiêu lâu hơn nữa. Vân Tiêu chủ động mở hai chân, nơi duy nhất có thể đi vào vì quá hồi hộp và xấu hổ nên phát run, Vân Hỏa đỡ thú căn của mình muốn đâm vào, cơ thể Vân Tiêu đỏ bừng, cậu liên tục thở sâu để tự thả lỏng.
“A——!”
“Rống——!”
To quá, tuy cơ thể của Vân Tiêu rất đặc thù, nhưng cũng bị đau tới đổ mồ hôi lạnh. Nhưng dã thú đã là đạn lên nòng, không thể không bắn, hắn không biết phải làm gì mới được.
“Vân Hỏa, anh, anh ra ngoài đi.” Triệu Vân Tiêu hơi đẩy Vân Hỏa. Vân Hỏa vội tới mức không ngừng gầm nhẹ, móng tay thậm chí đã bấu nát da thú dưới người Vân Tiêu. Vân Tiêu lại đẩy hắn, để hắn rời khỏi đó trước, Vân Hỏa cắn thành hai vết trên cổ Vân Tiêu, khó khăn rút ra, hắn chỉ mới vào được có một chút thôi!
Triệu Vân Tiêu thở phào, ngồi dậy, rồi ôm lấy cổ Vân Hỏa: “Anh, nằm xuống đi.”
Hả?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play