Ăn xong cơm trưa, Cát Tang liền khẩn cấp muốn Vân Tiêu dạy ông làm sao đem quả mặn (muối quả) biến thành hạt cát màu trắng. Kỳ La cũng vô cùng tò mò, mà hành động của Triệu Vân Tiêu cũng làm cho Kỳ La không khỏi muốn thân thiết với Triệu Vân Tiêu, thậm chí nó còn chủ động đem nồi, chén đi rửa. Khang Đinh cũng không có đi ra ngoài, chờ nhìn xem Triệu Vân Tiêu xử lý quả mặn như thế nào. Triệu Vân Tiêu cầm hai cái nồi, lại đi ra đống đá bên ngoài chọn một tảng đá thích hợp, sau đó để Kỳ La dùng cỏ tạo bọt tẩy rửa nồi một lần, tẩy đi dầu trơn còn lưu lại trong nồi. Kỳ La thật sự làm đến tỉ mỉ đem vỏ thạch quả cùng tảng đá rửa sạch, đem đến trước mặt Triệu Vân Tiêu.
Triệu Vân Tiêu cảm ơn mà cho Kỳ La hai khối thịt khô, để cho nó làm đồ ăn vặt. Kỳ La đem thịt khô cùng với một nắm muối mà Triệu Vân Tiêu vừa mới cho nó kia để trên một tấm da thú nhỏ sạch sẽ, không nỡ lập tức ăn hết. Khang Đinh đã đem quả mặn cất trong nhà dựa theo yêu cầu của Triệu Vân Tiêu mà rửa sạch. Triệu Vân Tiêu không để cho Cát Tang đụng đến nước lạnh, Cát Tang liền ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh hắn.
Cát Tang cũng mở miệng nói_: “Để cho Kỳ La làm đi.”
Khang Đinh cũng không có yêu cầu hắn, chỉ làm ra dấu tay cho Kỳ La đến. Triệu Vân Tiêu nghĩ đến Kỳ La sẽ chơi thật vui, nên đem hòn đá cho nó, tránh ra một bên. Kỳ La một tay vịn nồi, một tay cầm hòn đá dùng sức nghiền nát muối quả. Đợi đến không sai biệt mấy, Triệu Vân Tiêu cầm lấy hòn đá bắt đầu đập, đem thịt quả đập đến càng nát thêm một chút. Kỳ La nhìn trong chốc lát lại muốn chạy theo hắn, thoạt nhìn hăng hái bừng bừng, Triệu Vân Tiêu liền hòn đá đưa cho nó.
Đập đến đủ nát rồi, Triệu Vân Tiêu đi múc nước trong chum, Khang Đinh đi qua cầm lấy chén gốm trong tay hắn. Triệu Vân Tiêu cũng không có cự tuyệt Khang Đinh, ở trong nồi dọc theo chiều rộng khoảng ba đốt tay vạch một dấu, Khang Đinh hiểu gật đầu. Rót nước vào trong nồi cho đến chỗ Triệu Vân Tiêu vừa mới làm dấu kia, Khang Đinh để chén gốm. Triệu Vân Tiêu từ trong bao lấy ra một tấm da thú đặc biệt. Lông trên tấm da thú này đều bị đốt trụi, da thú rất mỏng. Đây là tấm da thú có tính chất đặc biệt của Triệu Vân Tiêu, phía trên dùng kim xương đâm vô số lỗ nhỏ, chuyên dùng để lọc bỏ.
Hắn để cho Cát Tang trải tấm da thú này ra, canh đúng với một cái nồi sạch sẽ khác, sau đó hắn giờ nồi nước muối quả lên, nghiêng đổ vào tấm da thú kia. Thịt quả trôi đi còn giữ lại trên da thú, còn nước muối quả thấm qua đổ vào trong nồi. Khang Đinh lại lần nữa ra tay_: “Để ta làm.”
Nồi nấu này vẫn có chút nặng, lại chứa thêm một bát nước, Triệu Vân Tiêu quả thật không có sức bưng lên. Hắn đem nồi giao cho Khang Đinh. Khang Đinh dựa theo Triệu Vân Tiêu mới vừa làm, nhanh chóng đem toàn bộ nước muối quả đổ ra. Trong lúc Khang Đinh lọc bỏ nước muối quả, Triệu Vân Tiêu lại lần nữa lấy ra kim thạch nhóm lửa. Thấy kim thạch ở trong tay hắn, Kỳ La vô cùng giật mình một phen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT