Vân Tiêu một bên nấu nước, một bên rửa thịt, còn cần dùng đến thảo dược phơi khô và cây đậu. Thịt rửa xong, hắn đem thịt ở trong nồi cắt thành từng cục. Khối thịt này đa phần là thịt nạc, không có xương. Vân Tiêu tính toán hầm canh thuốc cho Cát Tang uống. Khi hắn và Vân Hỏa tự mình thí nghiệm, có vài loại thảo dược có dược hiệu hắn đã có thể đem cầm đi rồi. Thông qua hắn ngày hôm qua quan sát, Cát Tang rất có thể là dạ dày hàn khiến đau bụng, uống một chút canh thuốc ấm mới có lợi.
Người trong thôn làng không thể nào biết xắt thức ăn, cũng sẽ không xắt thịt thành sợi và các thứ khác, cũng chỉ là đem con mồi tách rời ra rồi sau đó trực tiếp nướng hoặc là nấu canh. Hơn nữa bởi vì nấu canh thịt không dễ ăn cho nên vẫn là lấy nướng thịt làm chủ yếu, nấu canh phần lớn là nấu canh xương. Cũng vì vậy, nơi này không có loại đồ vật là thớt, Vân Tiêu chỉ có thể tạm ở trong chậu mà làm.
Cát Tang nướng thịt lên, liền đi qua muốn giúp Vân Tiêu bận rộn. Vân Tiêu sắp xếp cho ông một cái nhiệm vụ, sau khi nước sôi thì đem thịt bỏ vào. Hai người khua tay múa chân vừa đoán vừa nói giải thích. Vân Tiêu để cho Cát Tang ngồi coi lửa trông nồi, thuận tiện hơ lửa. Hắn đi vào gian phòng Cát Tang đem da thú trải trên mặt đất cầm đi ra bên ngoài để phơi.
Tận lực bỏ qua những ánh mắt rơi trên người hắn, Vân Tiêu đem tất cả da thú trong phòng Cát Tang cầm đi ra ngoài. Những người lưu lại bảo vệ trong thôn làng cũng nhìn chằm chằm Vân Tiêu, Ngõa Lạp và Mai Luân tự nhiên cũng chú ý tới. Vào lúc Vân Tiêu sau khi đem tấm da thú cuối cùng cầm ra ngoài, hắn thấy được hai người kia hướng hắn đi tới. Trong đó có một người để lại cho hắn ấn tượng rất sâu, hắn lập tức xoay người bước nhanh vào nhà tranh.
Trong nồi nước đã sôi, Cát Tang đem thịt bỏ vào. Triệu Vân Tiêu dùng cái muỗng nhỏ vớt bọt trong nồi ra. Đang vớt, bóng râm chợt hạ xuống, hắn và Cát Tang cùng ngẩng đầu lên. Phản ứng của Cát Tang là trong nháy mắt xụ mặt xuống, còn phản ứng của Triệu Vân Tiêu là cúi đầu, hướng bên cạnh Cát Tang xích lại gần, kề thật sát bên Cát Tang.
Ngõa Lạp đối với Cát Tang rõ ràng không hoan nghênh không có cái phản ứng gì không vui. Ông đối với Cát Tang gật đầu, sau đó nói_: “Tâm tình của hắn có khá hơn chút nào không? Mai Luân bên kia đã thu thập xong, hắn hôm nay có thể dời qua ở.”
Cát Tang từ trong tay Triệu Vân Tiêu cầm lấy cái muỗng, sau đó đem hắn hướng “phòng ngủ” đẩy đi, Triệu Vân Tiêu rất phối hợp đứng dậy tiến vào. Ngõa Lạp nhíu mày, Cát Tang ở một bên vớt bọt nói_: “Không cần làm phiền đến Mai Luân, Vân Tiêu muốn cùng chúng ta ở chung một chỗ, ta đã đồng ý rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT