Tống Dược cả người ngây như phỗng.
Cậu ra sức miêu tả hình tượng của Ngô lão trong cảm nhận của mình:
“Ngô gia gia, cháu luôn cảm thấy ông là một người hiền từ, lợi hại, lại còn ôn nhu nữa.”
Sự thật chứng minh, người sống lâu vài chục năm thì da mặt cũng phải dày hơn. Ngô lão thậm chí còn có thể nói ngay tắp lự: “Ta đương nhiên là người như vậy rồi. Nhưng mà cháu không thấy sao? Những điều đó chẳng liên quan gì đến việc ta không giữ lời cả.”
Tống Dược bực bội vô cùng.
Cậu vẫn không từ bỏ ý định, mắt long lanh nhìn cái rương, ý đồ mặc cả:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT