Tống Dược đến bệnh viện mới biết, ông Ngô mà cậu nghĩ là đang giúp cậu chuẩn bị mọi thứ lại nằm trên giường bệnh.
So với lần gặp trước, ông Ngô gầy đi trông thấy, gương mặt hóp lại càng thêm khắc khổ. Khi ông nằm trên giường, mỉm cười với Tống Dược, cậu suýt chút không nhận ra. Ông yếu đến nỗi, chỉ cần một cơn gió thoảng qua cũng có thể thổi bay mất.
Cậu bé Bình An rụt rè tiến lên, đặt bàn tay nhỏ bé vào bàn tay gầy guộc, đầy nếp nhăn của ông Ngô. Cậu cảm thấy bối rối hơn cả khi gặp bọn người xấu ở dãy núi Phong.
Ông Ngô thấy Bình An, đứa trẻ vốn chẳng sợ trời, chẳng sợ đất, giờ lại có vẻ sợ sệt, cứ ngỡ cậu vẫn chưa hoàn hồn sau vụ truy sát. Ông cười hiền hậu:
"Bình an trở về là tốt rồi. Ta nhất định phải góp ý với cấp trên, sao lại có thể để các cháu đi ra ngoài chỉ với vài người bảo vệ chứ?"
Tống Dược nhỏ giọng giải thích: "Tại cháu không muốn nhiều người đi theo thôi ạ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT