Ôn Thời Tự từ khi rời Cẩm Thành đến Vân Quan Trấn chưa bao giờ ngủ yên giấc, mỗi bữa ăn cũng chẳng được nhiều.
Trông cậu tiều tụy đi rất nhiều, tóc cũng khô hơn trước.
Tống Văn Hi ôm cậu vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng như dỗ trẻ con, giọng nói trầm xuống: "Gầy quá."
Nhưng lạ lùng là, suốt mấy ngày Ôn Thời Tự mong Tống Văn Hi đến tìm mình, cả ngày ngủ không ngon, ăn không nhiều, rõ ràng vừa nãy còn đang ngủ không sâu giấc, nhưng hiện tại Tống Văn Hi đã ở bên cạnh, cậu lại không thể tỉnh táo được.
Hít hà mùi hương quen thuộc thoang thoảng, cơn buồn ngủ như thủy triều ập đến, nhấn chìm mọi ý thức của Ôn Thời Tự.
Tống Văn Hi bế cậu lên, dưới sự chỉ dẫn của bảo tiêu, ôm Ôn Thời Tự về phòng. Tiểu Phù và Quả Hồng vội vã chạy theo.
Ôn Thời Tự ở đây lâu như vậy nhưng không để lại chút dấu vết sinh hoạt nào. Toàn bộ đồ đạc trong phòng, những thứ thuộc về Ôn Thời Tự, không có nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT