Ánh đèn mờ trong phòng ngủ vẫn còn bật, ngoài cửa sổ, bóng đêm đã buông xuống từ lúc nào. Cô vội nhỏm dậy, chăn trượt khỏi vai, cúc áo bị mở ra hai cúc, khiến làn da lộ ra dưới lớp áo sơ mi càng thêm mát lạnh. Cô vội chỉnh lại.
Cô sững người mất vài giây mới nhận ra mình ngủ quên.
Ngủ cạnh Hạ Diếp Thần.
Cô quay đầu sang. Hai mắt mở lớn, há hốc mồm.
Hạ Diếp Thần vẫn nằm đó, mắt nhắm, gương mặt an tĩnh như thể đã ngủ từ rất lâu. Tóc mái rũ xuống, hàng mi dài phủ nhẹ, gò má dưới ánh đèn ấm áp trông thật dịu dàng, y hệt lúc còn nhỏ, và bây giờ hắn vẫn thế, luôn cần người khác che chở, hắn lúc nào cũng công tử trắng noãn khiến cô thích bảo vệ.
Ứng Tử Sương ngồi bật dậy, đỏ mặt, sao càng ngắm cô càng cảm thấy tim đập thình thịch thế này. Cũng tại cái tính hư hỏng này~ nằm xuống là ngủ, để bây giờ phải chịu cái cảnh khó xử này nè!!!
Ứng Tử Sương vội rút tay mình khỏi lớp chăn, xốc lại áo, hít một hơi thật sâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT