“Biết đâu sau này, nương tử cũng sẽ có ngày hưởng trọn phúc lành như thế...”
Editor: JUE
Dù chưa chợp mắt được bao lâu, Lâm Tú Tú vẫn thức dậy từ rất sớm. Nàng trước tiên tắm gội, thay y phục sạch sẽ, rồi mở rộng cửa sổ để đón gió sớm, xua bớt mùi tanh lẫn mùi ẩm bí còn vương trong phòng. Sợ hương khó bay hết, nàng còn phẩy nhẹ chút sương hoa hồng vào không trung. Hương thơm dìu dịu lan tỏa, khiến gian phòng thoáng đãng, thanh nhã, khô ráo.
Sau đó, nàng tự tay chỉnh lại giường chiếu. Vốn dĩ mọi việc ấy trước giờ đều do Xuân Đào lo liệu, nhưng hôm nay nàng muốn đích thân thu xếp. Ai ngờ đêm qua quá mức cuồng nhiệt, khiến giường đệm rối bời, chăn gấm loang lổ dấu ẩm hơn nửa, nom qua đã thấy mười phần ám muội.
Ngay cả bản thân nàng nhìn cũng đỏ mặt, huống hồ để Xuân Đào thấy — ắt hẳn sau lưng sẽ cười trộm mãi không thôi.
Xong xuôi, nàng khẽ ngáp, định quay về nghỉ tiếp. Vừa khéo, Tôn mụ mụ và Xuân Đào mới dậy, thấy nàng sáng nay đã rửa ráy, thay áo từ sớm thì không khỏi lấy làm lạ.
“Nương tử sao không ngủ thêm chút nữa? Giờ hãy còn sớm mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT