“Đừng hiểu lầm.”
Nhan Kiều Kiều: “......”
Nàng định nhân lúc Giang Phù Lan sững sờ mà đẩy Công Lương Cẩn ra khỏi miếu, nào ngờ hắn chẳng những không chịu đi, còn bảo nàng đừng hiểu lầm.
Hiểu lầm gì chứ?
Nhan Kiều Kiều thở gấp, tim đập thình thịch, mọi giác quan đều trở nên cực kỳ nhạy bén. Nàng có thể cảm nhận ánh mắt lạnh lẽo của Giang Phù Lan đang đâm vào sau lưng mình, như kim châm khiến da đầu tê dại.
Giang Phù Lan có thể bộc phát bất cứ lúc nào, nhưng vị Thiếu Hoàng kim chi ngọc diệp này lại chẳng hiểu ý nàng.
Tình thế nguy cấp, Nhan Kiều Kiều liều mạng đấm nhẹ vào ngực hắn, cố sức đẩy ra: “Trai gái đơn độc trong Miếu Nguyệt Lão, còn giải thích gì nữa! Ta không nghe! Người ra ngoài ngay!”
Nàng liên tục chớp mắt ra hiệu, lông mi vẫy như cánh bướm.
Thế nhưng Công Lương Cẩn vẫn đứng trơ như đá, hơn nữa... hắn khẽ thở dài, giơ tay ôm nàng vào lòng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT