Gió xuân ấm áp thoảng qua lầu gỗ, luồn qua song cửa, mang theo hương thơm nồng nàn của sách vở.  
Cả gian phòng, đệ tử ai nấy cũng đều cúi đầu thì thầm bàn tán.  
Lời qua tiếng lại mơ hồ văng vẳng: "Ba ngày đã Trúc Cơ", "Thiên tư tuyệt diễm", "Xưa nay chưa từng có", "Ngủ gục trong lớp"…
Tất nhiên, xen lẫn trong đó là vài lời bình phẩm kiểu "Thế nhân đều say, chỉ ta tỉnh", chẳng hạn như Tần Diệu Hữu đang giả vờ vô tư nói với mọi người, giọng nhẹ nhàng: “Việc học hành phải làm đến nơi đến chốn mới tốt. Khổ tâm khổ lực bấy lâu, chỉ vì cái hư danh phù du sớm nở tối tàn, có ý nghĩa gì?”
Nghe nàng nói vậy, đám đông liền bừng tỉnh:  
“Đúng vậy! Đạo ý đâu phải muốn ngộ là ngộ, Trúc Cơ há dễ dàng thế? Chắc chắn nàng đã Trúc Cơ từ lâu, giấu diếm để chờ cơ hội gây chấn động!”
“Phải đấy! Kẻ thích hư vinh nóng vội, làm sao đi đường dài được!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play