Ngày 22 tháng 12 năm 2012, tôi xuyên việt.

Một chủ đề vừa cổ điển lại vừa mới mẻ – xuyên việt, luôn đến vào lúc người ta không ngờ tới. Nói cách khác, khi bạn muốn xuyên việt, bạn thường không thể xuyên việt được. Khi bạn hoàn toàn không nghĩ tới chuyện xuyên việt, có lẽ, bạn sẽ xuyên. Cho nên, cuộc đời phải tùy duyên, xuyên việt càng là như thế. Ngàn vạn lần đừng vì xuyên việt mà xuyên việt, cũng giống như tuyệt đối đừng vì hạnh phúc mà yêu.

Nguyên nhân xuyên việt tôi không biết, cho nên tôi không thể giải thích nguyên lý cho bạn, đương nhiên cũng không thể dạy bạn kinh nghiệm. Chỉ có thể nói, là một tay viết mạng từng say mê xuyên việt, dù sao áp lực cuộc sống quá lớn.

Cho nên, khi tôi đang ăn cơm ở nhà khách thương mại lại say đến bất tỉnh nhân sự, tỉnh lại thấy hai tay mình không giống bình thường, trong đầu tôi vẫn còn chút tỉnh táo, thậm chí có chút thoải mái.

Tôi đã từng có một gia đình bề ngoài vô cùng hạnh phúc và mỹ mãn. Cha là một phú thương ở địa phương, dấn thân vào giới thượng lưu nhiều năm, thứ ông quý trọng nhất là thể diện. Mẹ là một phu nhân, cuộc sống mỗi ngày là đánh bài, tiêu tiền. Bà yêu nhất là có thể khoe trưởng tử và trưởng nữ của mình ở bên ngoài. Trên tôi còn có một anh trai, một chị gái.

Anh cả lớn hơn tôi mười tuổi, tử thừa phụ nghiệp, làm ăn trong giới kinh doanh phát đạt, thậm chí còn có xu thế vượt qua cha. Đối với anh, tôi chính là kẻ cản chân. Chị gái lớn hơn tôi sáu tuổi, vài năm trước gả cho con trai của một vị lãnh đạo cấp tỉnh nào đó. Không đúng, cha chồng của chị hai năm trước lại lên một cấp, được hưởng đãi ngộ cấp cao hơn. Còn chồng chị, cũng là người làm ăn được, trong giới chính trị rất có tiếng, đại khái cũng muốn tử thừa phụ nghiệp.

Người cha tôi thống hận nhất, đại khái chính là tôi. Kinh doanh không thành, chính trị không phải, cá tính lại yếu đuối. Mỗi khi có việc gì, đều phải nhờ vào quan hệ trong nhà, nếu không có quan hệ với cha và bên nhà chồng của chị, e là tôi ngay cả chức phó trưởng phòng cũng không làm được. Trong nhà lại là một đại gia tộc, cha không vừa mắt tôi, trong gia tộc, tôi tự nhiên cũng không quan trọng. Thậm chí trong mắt những anh em họ, chị em họ kia, tôi chỉ là một kẻ không làm gì mà hưởng tiền. Đơn vị làm việc tự nhiên cũng có rất nhiều người không ưa tôi, cho dù tôi làm nhiều đến đâu, cũng chẳng qua là dựa vào quan hệ trong nhà mà đến tranh giành vị trí với họ.

Vốn dĩ tôi không giỏi kết bạn, đặc biệt là sau khi có vài người bạn thân cuối cùng đều vì muốn vay tiền tôi, mượn không được thì không qua lại nữa. Sau đó, tôi ngay cả việc kết bạn cũng không còn hứng thú. Còn về đối tượng hẹn hò, chỉ có kẻ tiêu tiền của tôi, lại còn tính toán làm thế nào để kiếm đủ lợi ích rồi kết hôn với người khác. Sau khi tôi biết chuyện, đề nghị chia tay, còn bị hắn ta trở mặt chửi bới một thời gian dài.

Nói thật, cuộc đời như vậy tôi đã sớm chán ghét. Giả dối qua lại với những người này, giống như mỗi ngày đều rất vui vẻ, trong lòng lại chết lặng hận không thể mình ngày mai sẽ không tỉnh dậy nữa. Cho nên tôi đối với tận thế thậm chí còn có thái độ hoan nghênh. Đáng tiếc tận thế không đến, được rồi, cũng không phải mỗi người đều giống tôi, cho nên tận thế không đến cũng coi như là đúng rồi.

Ngày hôm sau tôi vẫn đi làm, vẫn bị sai đi làm tốt công tác tiếp đãi, vẫn bụng đói mà cười uống thứ rượu mạnh rất khó uống, nói những lời nói một đằng nghĩ một nẻo, tiếp tục bi quan nghĩ rằng, có lẽ, mỗi một ngày tiếp theo cũng sẽ phải trôi qua như thế.

Cho nên, khi biết mình đã không còn là mình nữa, tôi cũng không đặc biệt khổ sở. Tôi rời đi, có lẽ sẽ có người thật lòng khổ sở, nhưng có thể khổ sở được bao lâu? Mà tôi, cũng đã có được giải thoát.

Nói thật, xuyên việt giống như đầu thai, đầu thai là một kỹ năng sống, xuyên việt cũng nên cẩn thận. Điều quan trọng không phải là xuyên đến niên đại nào, trên người ai, mà là xuyên việt đến một nơi thích hợp với bạn. Thế nào là thích hợp? Thích hợp là bạn có thể phát huy tác dụng của mình, mà không cần lo lắng an toàn của bản thân, ăn mặc ngủ nghỉ, còn có thể cho bạn vui vẻ mà sống. Bất quá, cũng giống như đầu thai, xuyên việt không thể chọn.

Cơ thể hiện tại của tôi, cũng có một đoạn chuyện cũ bi thương. Lúc còn rất nhỏ, ba của hắn liền trong một lần di chuyển tránh tai ương đã bị thương vì bảo vệ con của tộc trưởng, cộng thêm sự mệt nhọc của việc di chuyển, không lâu sau liền chết. A ma của hắn vốn đã nhu nhược, từ đó về sau chỉ có thể một mình gian nan nuôi nấng hắn, đến khi hắn mười hai tuổi, A ma cũng vì mệt mỏi và lạnh giá mà chết bệnh. Ở đây tôi muốn xen vào một câu, sở dĩ ở đây nói là ba và A ma, cũng không chỉ là sự khác biệt trong cách xưng hô.

Ba của hắn là một thú nhân giống đực chỉ có thể biến hóa một phần thành dực hổ có cánh chỉ kiếm. Cái gọi là biến hóa một phần, tức là tay và chân của hắn có thể cường hóa thành hình thái của dực hổ có cánh chỉ kiếm, hơn nữa sau lưng sẽ mọc ra cánh của dực hổ có cánh chỉ kiếm. Phần lớn thú nhân ở đây biến hóa đều là biến hóa một phần. Mà A ma của hắn lại là một thú nhân giống cái hoàn toàn không thể biến hóa.

Đương nhiên, theo ý nghĩa sinh lý học truyền thống của chúng ta, ba của hắn hẳn là đàn ông, mà A ma của hắn càng giống như cái mà chúng ta gọi là song tính nhân, bởi vì phía trên không thiếu mà phía dưới cũng không thiếu, ngược lại còn có thêm một lỗ. Mặc dù trong ấn tượng, cái lỗ dư ra này cũng không dễ dàng nhìn thấy hoặc mở ra.

Tôi cũng không giải thích những thú nhân giống cái này khác với phụ nữ theo ý nghĩa truyền thống của chúng ta như thế nào, nhưng lại đồng dạng có thể sinh sôi nảy nở hậu đại. Bất quá, nói chung, đây là thế giới trong trí nhớ.

Điều bi đát hơn là, giống cái tên Arnold này, vì ân nghĩa của ba hắn đối với gia đình tộc trưởng và sự cảm kích của tộc trưởng đối với hắn, không lâu sau khi ba hắn mất, liền được tộc trưởng làm chủ mà đính hôn với con trai được cứu của tộc trưởng là La Liệt. Đây cũng là quyết định của tộc trưởng để sau này có người chăm sóc Arnold, làm cho A ma của hắn an tâm.

Đến khi A ma của hắn qua đời, về cơ bản hắn được gia đình tộc trưởng chăm sóc trong bốn năm. Vốn dĩ đến năm nay, hắn và La Liệt liền nên cử hành nghi thức chính thức kết làm phu phu. Nhưng không ngờ, nửa đường lại xuất hiện Trình Giảo Kim, La Liệt xông vào lúc tộc trưởng và Đại Tế Ti trong tộc đang thương lượng ngày cử hành nghi thức, kịch liệt phủ quyết cuộc hôn sự đã đính ước từ lâu này, hơn nữa còn thề phi A Tinh - người bạn duy nhất của Arnold - không cưới [đại khái là ý này].

Tộc trưởng tự nhiên là vô cùng phẫn nộ, nhưng ý chí của La Liệt vô cùng kiên quyết, thậm chí không tiếc nói ra hắn và A Tinh đã có phu phu chi thật, cho dù bị nhốt vào động cấm đoán cũng không nguyện thỏa hiệp. Vì thế, La Liệt bội ước hôn ước hơn nữa chưa kết hôn đã làm bẩn giống cái của người khác, bị xử phạt theo tộc quy, nhốt vào động cấm đoán. Hắn như bây giờ, muốn tiếp tục cùng Arnold kết thân là không thể nào, dù sao hắn đã có phu phu chi thật với A Tinh. Nhưng là hắn bội bạc, trừ phi được sự tha thứ của Arnold, đồng ý giải trừ hôn ước, nếu không cũng cứ từ từ mà nhốt trong động cấm đoán đi.

Arnold chỉ có A ma nuôi nấng lớn lên, vốn tính cách đã nhu nhược. Từ nhỏ, hắn đã coi La Liệt - người đính hôn với hắn - là quân phu tương lai của mình. Đặc biệt là sau bốn năm, hắn không có ba và A ma, lại được gia đình tộc trưởng chăm sóc, về cơ bản đã xác định La Liệt là bạn lữ cả đời của hắn. Hiện tại xảy ra chuyện như vậy, trong lòng tự nhiên bị đả kích rất lớn.

Giống cái của tộc trưởng mặc dù ngay từ đầu cũng cảm thấy tức giận vì hành vi bội tín vong nghĩa của La Liệt, nhưng dù sao cũng là con của mình. Huống hồ động cấm đoán là một sơn động vừa tối vừa ẩm ướt, người bình thường cũng có thể sinh bệnh. Hơn nữa hiện tại cũng sắp đến mùa thu, trong tộc phải bắt đầu chuẩn bị đồ đông. La Liệt cũng là một sức lao động vô cùng quan trọng trong tộc. Hơn nữa, chờ mùa đông đến, trong tộc sẽ di chuyển đến sơn động qua mùa đông, không thể nào để La Liệt một mình ở trong động cấm đoán này mà qua mùa đông được? Trong lòng liền hy vọng Arnold cũng có thể đồng ý giải trừ hôn ước, như vậy, La Liệt có thể từ động cấm đoán đi ra.

La Liệt chỉ bị nhốt trong động cấm đoán hơn mười ngày, giống cái của tộc trưởng đã đến nhà Arnold cầu xin hắn vài lần, xin hắn đồng ý giải trừ hôn ước, thậm chí đề nghị nguyện ý để con trai lớn của bà ta, anh trai của La Liệt là La Lôi, kết thân với Arnold. A Tinh cũng được A ma của mình đi cùng, vài lần đến trước cửa nhà Arnold khóc lóc cầu xin, hy vọng Arnold cứu La Liệt của hắn, đừng để hắn sau này cũng giống như A ma của Arnold, một mình gian nan nuôi con.

Arnold vốn dĩ là một người không có chủ kiến gì, lại được gia đình tộc trưởng và gia đình A Tinh - ba và A ma - chiếu cố rất nhiều, trong lòng vốn đã băn khoăn. Giống cái của tộc trưởng cầu xin nhiều lần, hắn liền đau lòng. Lại nghe lời của A Tinh, nghĩ đến A ma của mình chính là một người một mình nuôi nấng hắn, mình mới bơ vơ không nơi nương tựa, trong lòng liền khó chịu vô cùng.

A Tinh mỗi ngày đều khóc ở ngoài cửa, trong lòng hắn cũng trăm mối tơ vò. Hắn ở nhà khóc rất nhiều lần, lại nghĩ đến La Liệt - chỗ dựa duy nhất của mình - cũng không cần hắn. Nếu đúng như những giống cái niên trưởng khác trong tộc đến thăm nom khuyên, rõ ràng đồng ý đề nghị của giống cái tộc trưởng, hủy bỏ hôn ước, kết thân với La Lôi, hắn lại không muốn.

Ai trong tộc cũng biết, La Lôi là một trong những thợ săn giỏi nhất trong tộc, thậm chí còn là một trong hai thú nhân duy nhất hiện tại có thể hoàn toàn biến hóa trong bộ lạc, từng là một trong những người được chọn làm tộc trưởng tương lai trong mắt của rất nhiều người lớn. Nhưng La Lôi vài năm trước khi đi săn, vì bảo vệ đồng bạn trong bộ lạc, mặt bên trái bị răng nhọn mãnh tượng cào một đường từ thái dương đến mũi, để lại một vết thương rất sâu.

Ngay cả những giống cái nhìn thấy đều nói vết sẹo này làm bộ mặt hắn vặn vẹo giống như quỷ, đáng sợ vô cùng. Tuy rằng sau này hắn thường ngày cũng thả tóc dài bên trái xuống, lại dùng mặt nạ da trâu che vết sẹo, nhưng từ cái phần nhỏ lộ ra từ mặt nạ da trâu có thể thấy được vết sẹo xiêu vẹo kia đáng sợ đến mức nào.

Arnold vốn đã nhát gan, lại có một lần liếc thấy phần vết sẹo của La Lôi lộ ra bên ngoài mặt nạ, sau này La Lôi đến đưa thực vật cho hắn, hắn ngay cả nhìn cũng không dám nhìn La Lôi một cái. Hơn nữa La Lôi thường ngày cũng là một người nghiêm túc đến mức làm người ta cảm thấy nghiêm khắc. Giống cái bình thường cũng không dám nói đùa với hắn, thậm chí những người nhỏ tuổi hơn ngay cả giống đực đối với hắn cũng đều là cung kính. Bị người ta đồn đại như vậy, hắn liền càng thêm trầm mặc, bình thường càng khó thấy hắn nói một câu với những giống cái kia, còn về những giống cái trẻ tuổi chủ động nói chuyện với hắn, thì cơ bản là chưa từng thấy. Tuy rằng hắn vẫn là một trong những thợ săn giỏi nhất trong tộc, thậm chí còn mạnh hơn trước, đã là chiến sĩ mạnh nhất được công nhận trong tộc. Từ 12 năm trước trợ thủ của tộc trưởng cũng chính là ba của Arnold qua đời, 6 năm trước trợ thủ của tộc trưởng lại bị thương, trong hoạt động săn bắn hắn chính là người tổ chức và lên kế hoạch, thực hiện chức trách trợ lý tộc trưởng, nhưng với cái bộ dạng như vậy và tính cách, vẫn không có giống cái nào nguyện ý tìm hắn.

Có lẽ đối với động vật, sự cường tráng của giống đực là lựa chọn hàng đầu, nhưng đối với giống cái mà nói, ngoài sự cường tráng ra, bề ngoài và tính cách cũng đồng dạng quan trọng. Hơn nữa, chuyện tộc trưởng gì đó, càng nhiều là chuyện của giống đực, vô luận ai là tộc trưởng, giống cái đều là dựa vào giống đực của mình để sinh hoạt. Giống cái chỉ cần tìm bạn lữ mà mình nhìn thuận mắt, sinh vài đứa con mạnh mẽ là được. Cho dù La Lôi có thể hoàn toàn biến hóa, con cái sinh ra cũng là không chắc chắn. Điều quan trọng nhất, vẫn là hai người có thể sống cùng nhau. Đối với người mà mỗi ngày phải đối diện, La Lôi liền trở nên tương đối khó chấp nhận. Ngay cả vài giống cái vốn định kết thân với hắn đều rút lui và kết thân với người khác, cho nên mới đến bây giờ vẫn chưa kết thân. Do đó giống cái của tộc trưởng mới nói nguyện ý để La Lôi kết thân với Arnold - người trong tộc cũng không tính là xuất sắc.

Những giống cái niên trưởng trong tộc cũng đều khuyên Arnold, đã xảy ra chuyện như vậy, Arnold muốn tìm người khác hoặc tìm một thợ săn mạnh hơn La Liệt cũng rất khó. Họ khuyên hắn không bằng suy xét La Lôi có bản lĩnh, dù sao mặt mũi vẫn là thứ yếu, kết thân tự nhiên sẽ nói chuyện. Quan trọng vẫn là có thể săn được con mồi nuôi gia đình. Hơn nữa La Lôi sau này không nói làm tộc trưởng, ít nhất cũng là trợ thủ của tộc trưởng. Hắn mang mặt nạ bảo hộ cũng không thấy được vết sẹo, trước khi bị thương cũng là người hiếm có vẻ tuấn tú, sau này sinh con hẳn là cũng không thành vấn đề.

Arnold trong lòng buồn khổ, lại nghe nói La Lôi cũng đồng ý kết thân. Sợ rằng tộc trưởng lúc nào đó sẽ nói làm cho hắn kết thân với La Lôi, vừa kinh vừa sợ, nhất thời quẫn bách liền nhảy xuống sông, vì thế cũng cho tôi chiếm tiện nghi. Tôi thì lại không nghĩ tới thẩm mỹ của người nguyên thủy đã mạnh mẽ đến mức này, còn tưởng rằng bọn họ chỉ cần có thể sinh tồn thì cái gì cũng không quản. Trông cũng không phải như thế, xem việc mọi người đều không nguyện ý ở cùng với La Lôi có thể thấy được, hóa ra bọn họ đối với bề ngoài của bạn lữ đã có sự chú trọng. Chỉ là nhìn hắn ngay cả ý thức của mình cũng không mang đi, phỏng chừng là đã hạ quyết tâm không muốn sống như vậy nữa. Hy vọng hắn không phải là bị đổi đến chỗ của tôi.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play