Lâm Vãn Nguyệt cảm thấy cha cô đến giờ vẫn chưa bị người ta đánh chết, hoàn toàn là nhờ công phu cao.
Nhưng anh hai vẫn không chịu bỏ cuộc, nắm lấy cánh tay Lâm Uy Minh lắc mạnh.
Lâm Uy Minh đắc ý, nhưng vẫn kiên quyết không đồng ý.
Lâm Vãn Nguyệt lại từ từ nhíu mày.
Cẩn thận trao đổi với Lai Phúc bên cạnh: “Lai Phúc, sao ta cảm thấy trên trán cha ta cũng có vết đen nhỉ?”
"Ưm..." Lai Phúc gặm kẹo mút, lấp liếm nói: “Chuyện này bình thường thôi mà, những người có thể đụng phải tôi, chưa chắc đã sống đến bây giờ đâu.”
Trái tim Lâm Vãn Nguyệt ngay lập tức nhảy vọt lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play